stt fb 2015
gần 10 năm trc khi chỉ là một cô sinh viên với dăm bài thơ vụng nhưng gái Thoan đã có thành tích man dại hoang dã sấc sược hỗn hào háo danh vô cùng ấn tượng với mình., tộ xư,


8.12.07
- Trao đổi với Thoan.
1. Về việc chị có hẹn Thoan cách đây 1 tháng. Cuộc hẹn này chị đã trao đổi trước với em khá kỹ là xin lại tập bản thảo viết tay “ với tới hiện thực” và cho em mượn tập bản thảo “ Chả sất, cuộc rượu lúc 4h”. Việc cho mượn này là do em có hỏi chị thì chị mới cho mượn chứ không phải chị tự dưng đưa cho em vậy. Sau đó chị hẹn 1 tháng để xin lại bản thảo. Nếu em có đọc và có hứng thú thì tốt, tuy nhiên nếu em không có thời gian để đọc thì đó là chuyện của em. Lưu ý là những tác phẩm chị viết chị nghĩ không phải tiêu biểu cho văn học Việt nam để không phải xin lỗi vì không có đọc nó. Tuy nhiên sau 1 tháng chị điện thoại xin lại thì thấy nói em không có thời gian, không sắp xếp được lịch, bận, không có thời gian gì đó. Mặc dù trước khi điện thoại chị đã email. Tất nhiên gồm cả chuyện 2 tháng trước chị cho em mượn mấy cuốn tài liệu em chưa có trả hết vì quên các thứ nên chị cảm thấy rất không được tôn trọng.
trích thư:
“ Lần gặp nhau trước chị và em có hẹn sẽ có một buổi gặp để em đưa lại hai cuốn sách. Em thật sự xin lỗi vì em đã không đọc được cuốn Chả Sất mà chị đưa, phần vì nhiều việc bận bịu và thời gian, phần vì em cảm thấy gần đây không còn hứng thú với tiểu thuyết VN nữa, và lời xin lỗi này rất thật lòng vì chị đã gửi nó cho em giữ. Em trân trọng nó cũng như trân trọng những người viết. Còn cuốn sách chị cho em mượn, em cứ tưởng đã gửi lại. em sẽ tìm lại thêm nhé, thật lơ đãng quá.”
2. Về việc biên tập cuốn “ Với tới hiện thực”. Trước thời điểm tháng 9 chị có liên lạc với anh Thắng và hỏi số điện thoại của Thoan rồi chủ động gặp Thoan hẹn cụ thể cho việc biên tập. Tuy nhiên, rất tiếc việc này không có tiến hành suôn sẻ được. Chị đã giải thích và xin lối Thoan khá chu đáo cho việc này. Khi quyết định huỷ hợp đồng tái bản cuốn sách chị cũng đã nói với anh Thắng việc chị sẽ là người chủ động giải thích lý do với Thoan. Tuy nhiên anh Thắng lại dành phần thông báo trước. Sau đó chị cũng đã giải thích qua điện thoại và giải thích bằng email rất rất cẩn thận và chi tiết tới Thoan rồi, vì chị thấy chị làm vậy là không phải với em, chị chủ động bảo em nhận biên tập với n/s Kiến Thức nghiêm túc rồi lại đi huỷ hợp đồng với Kiến Thức, nghe có vẻ “cứ như đặt bạn vào bẫy” sao đó. Vì là người huỷ hợp đồng cuốn sách nên việc chị vẫn tiếp tục trao đổi về việc biên tập như đã thoả thuận trước đó với Thoan là mâu thuẫn nên chị hẹn Thoan xin lại bản thảo và nói rõ chuyện này. Thời điểm đó, theo chị biết thì ông Thắng cũng đã thông báo bằng lời với Thoan về việc tiếp tục biên tập, ông Thắng cũng đã trao đổi bằng lời với gia đình chị về việc vẫn quyết định tái bản cuốn sách. Như vậy, việc sau khi sách đã huỷ hợp đồng bằng giấy tờ mà nhà sách Kiến Thức vẫn tiến hành việc biên tập và kết quả là em vẫn tiếp tục công việc chứ không có gián đoạn. Có khác là chị chỉ là người biết thông tin chứ không tham gia trực tiếp vào việc biên tập như thời điểm trước thôi. Tất nhiên, em có quyền bày tỏ thái độ không đồng tình với chị bằng việc nói rằng bây giờ thì việc biên tập cuốn sách là việc riêng của em và anh Thắng và em có quyền không có nói thông tin về việc đó đang diễn ra thế nào. Nhưng với chị thì việc em trả lời vậy qua điện thoại hôm trước làm chị cảm thấy không có được khéo lắm, chị cảm thấy tổn thương một chút. Tất nhiên là sau lá thư này việc biên tập hoàn thành thế nào ra sao chị sẽ không quan tâm và sẽ không có hỏi bạn, nếu có rắc rối gì thì đây sẽ là việc riêng của Thoan với anh Thắng và n/s Kiến Thức nhé.
trích thư:
“cho đến nay em vẫn chưa hoàn thành và đó là lỗi của em khi em không đảm bảo được lời hứa với chú D.Thắng. Em sẽ trao đổi lại với chú Thắng về việc này, vì như đã nói lần trước, sau khi chị và DT chấm dứt hợp đồng thì chú DThắng có gọi cho em để ngưng việc biên tập, từ đó đến nay em vẫn chưa tiếp tục làm cuốn này.”
3. Về những chuyện bên lề, riêng tư. Việc này chị nghĩ vì Thoan đã hỏi lý do nên chị giải thích đúng là sự thực của chị, không phải là chị sáng tác, bịa đặt. Đa số những giải thích/dẫn giải này xuất phát từ câu hỏi cụ thể của Thoan mà không phải chị tự dưng rỗi việc không có lý do nói chuyện đó với bạn và với những dụng ý không tốt nào. Nếu Thoan không đồng ý cách giải thích này, bạn có thể phản hồi như một sự bày tỏ thái độ. Tuy nhiên nếu Thoan có một cách lý giải khác cho lý do tình huống này thì đó là việc của riêng Thoan. Nếu bạn chia sẻ, chị sẽ sẵn sàng lắng nghe. Vấn đề là chuyện riêng tư của cuộc sống thực tạo nền một văn chương có những mối dây liên quan chặt chẽ. Chị cũng đã nói đi nói lại và dùng nhiều cách để Thoan hiểu điều này nhưng dường như có vẻ bạn chẳng hiểu gì cả. Ít ra thì cách chị viết cả 2 cuốn tiểu thuyết minh chứng cho điều này, cả cuốn tiểu thuyết hoàn toàn là chuyện ngoài lề chuyện riêng cá nhân chị và chuyện ngoài lề riêng tư bên lề giới văn chương nói chung.OK. Tuy nhiên, việc này tất nhiên liên quan tới em vì em là người biên tập một trong hai cuốn sách chị viết( mấy tháng trước thì suýt nữa em còn là biên tập cả 2 cuốn). Những chi tiết này nếu em không hiểu, sẽ dẫn tới việc em cho rằng có rất nhiều chi tiết bệnh lý, thừa, không sao hiểu được trong cuốn sách, hoặc tất cả cuốn sách là thừa, bệnh lý, không sao hiểu được. Việc này lại từ một lý do “nước đôi, lưỡng phân và hoàn toàn ngây ngô” trong xuất phát điểm của Thoan khi đánh giá, hoặc sau đó là chọn việc biên tập “là vì em không ưa mấy cuốn sách dài”. Email 2 tháng trước em có hồn nhiên chia sẻ với chị điều này, em đọc lại nhé. “Tất nhiên khi là sinh viên, lúc cuốn sách của chị ra, em đã tìm đọc ở thư viện quốc gia (dù đã có người thầy khuyên là thôi khỏi đọc). Em không đọc được hết, và cũng ko có nhiều thời gian. Một thời gian sau đọc lại chương 1 em thấy bắt đầu nghĩ và khác với ý nghĩ của mọi người về nó. Dù em ko ưa những cuốn dài. Và đó là lí do vì sao em quyết định nhận lời biên tập cuốn này với chú Thắng.”. Chị không rõ cho tới thời điểm này Thoan đã đọc hết “ 21 khúc biến tấu” chưa ?. Tuy nhiên về phần mục chương một em nói “bắt đầu nghĩ và khác với ý nghĩ của mọi người” thì chỉ vẻn vẹn có 20 trang( thư em viết). Mặt khác có vẻ như lý do mà Thoan nhận lời biên tập cuốn này với anh Thắng là một lý do “ không đánh giá cao, thấy cuốn sách rườm rà vô giá trị, tại sao vô giá trị như thế lại được in và để ở thư viện quốc gia..”. Như vậy, việc anh Thắng nhờ bạn biên tập cũng là một hành vi thuyết phục bạn đọc lại cho hết và làm sao đánh giá nó tốt hơn, nếu Thoan vẫn không đồng ý với thuyết phục” đọc hết, đánh gía khác đi, tốt hơn, biên tập lại” của ông Thắng.Như vậy, có thể dẫn giải hành vi của ông Thắng cho việc này như là một cách “ gửi trứng cho ác”. Tất nhiên mệnh đề này chỉ có nghĩa khi ông Thắng thực sự đánh giá cao cuốn “ 21 khúc biến tấu” vì chính bản thân tri thức có được của ông Thắng chứ không phải do mối quan hệ cá nhân nào. Và tính tới thời điểm này, sau 3 tháng ông Thắng vẫn nhờ Thoan biên tập thì mệnh đề này vẫn có giá trị. Còn nếu không thì chị nghĩ việc ông Thắng vì mối quan hệ cá nhân với tác giả, bỏ tiền ra tái bản cuốn sách hoàn toàn không liên quan tới giá trị cuốn sách.Và giá trị của nó ngớ ngẩn đến nỗi bạn tới giờ cũng không có thời gian đọc thì chị rất tiếc. Lý do chị huỷ hợp đồng tái bản cuốn sách đó là hoàn toàn hợp lý. Thoan có quyền tôn thờ, kính trọng ông Thắng vì hành vi thuần tuý văn chương“ ngây thơ tin tưởng vào mấy cuốn sách vô giá trị, lao tâm tổn sức cho nó một cách không hề xứng đáng”.
- trích thư :
“Thực sự, em đã nói nhiều lần, em hoàn toàn không có quan tâm tới những chuyện bên lề, những chuyện đó em cảm thấy mệt mỏi và nó không liên quan đến em, mong chị hiểu. Điều này để trả lời cho những diễn giải của chị về quan hệ chị và chủ nhà sách KT, em nghĩ rằng quan tâm của em là văn chương.”
Về phía Thoan, bạn có quyền có quan niệm về văn chương hoàn toàn khác vậy và phân định việc viết không phải là sáng tác văn học, sáng tác thì phân biệt với bịa đặt thế nào hoặc là sáng tác hay là phê bình ở đâu thì là trọng tâm, ở đâu thì là bên lề và cái gì thì quan trọng.
4. Về những giải thích của chị liên quan định vị Thoan trong mối quan hệ bạn bè, công việc, văn chương. Việc không có chờ đợi quá nhiều vào những đánh giá của người khác và có thể tự tin độc lập là một việc tốt. Chị hi vọng trong thời gian sớm có thể đọc nhiều bài báo, tác phẩm, của bạn.
trích thư :
“ Em không quan tâm đến những gì người khác nói về mình, như sự kì vọng. Việc em là viết. vậy thôi. Em tin mình bằng hành động hơn là những phát ngôn”
5. Về bài tiểu luận. Có lẽ công bằng hơn là khi chị gửi đi đâu đó chị phải viết trong dòng ban đầu là “ gợi hứng thú cho bài tiểu luận này là trao đổi cá nhân giữa tôi và Nhã Thuyên. Cảm ơn bạn vì tình huống này”. Chị đủ tự tin để biết ai thì có thể hiểu những vấn đề trong đó và ai thì không. Và chị biết rất rõ tại sao những người như Dũng hoặc Nhã Nam tránh. Chị nghĩ em cũng sẽ tránh vậy nên mới tính gặp Thoan thì đưa bản in vì tiểu luận sẽ gợi đúng vào nỗi đau của mọi người, em lại là một kế thừa tốt của hệ thống đó nên em chọn việc phủ nhận nó cũng hết sức có lý. Tuy nhiên giải pháp là chị cần phải can đảm bắt mọi người phải đối diện.(Chứ không phải là thuyết phục). Tất nhiên em hoặc những người khác có thể từ chối nỗi đau, căn bệnh đó, coi như nó không có cũng như mấy thứ chị viết không có giá trị.
Email trước chị viết hơi vội nên không có chỉ ra rõ. Vấn đề là một cái nhìn chiều ngang, nền tảng mấy người trong hệ thống không có nên những dẫn giải chiều sâu trở nên không có điểm tựa, nó trở nên không có giả thiết, luận điểm và căn cứ gốc mà dính vào trực cảm của tác giả. Tất nhiên chị cho rằng em có một trực cảm tốt và nội nhập được một vài khái niệm và nhạy cảm. Tuy nhiên chị vẫn cho rằng em không có những khái niệm cũ để mà đánh giá mấy thứ chị viết có mới hay không. Tất nhiên và rõ ràng là chị viết bài tiểu luận không phải để thuyết phục em, mà chị viết được vì nổi giận được với những người như em. Giống như sự nổi giận của Phạm Thị Hoài ở talawas, dành cho cả một thế hệ không thừa nhận bà ta để bà ta vắng mặt, ở nước ngoài thì họ mới chạy theo bợ đỡ những thứ nhố nhăng là những ca ngợi của họ dành cho bà ta. Ở cuốn sách chị viết là thái độ của em, tất nhiên em tốt hơn họ là em thể hiện quan điểm một cách rõ ràng bằng câu từ trực diện trước chị, hồn nhiên, ngây thơ. Tuy nhiên thái độ của em rất tiêu biểu cho thái độ của giới văn nghệ trong nước. Phủ nhận, chửi bới, chê bai bề mặt để mà công nhận âm thầm ngưỡng mộ vắng mặt đằng sau, kiểu như được chửi bới được đã là tốt rồi. Thái độ vậy nhà văn và nhà phê bình luôn ở đối cực khen, ca ngợi hoặc chê bai, trì trích. Thái độ vậy chị cho rằng đã rất ấu trĩ và tiền khoa học.
trích thư :
“Em không rõ bên Nhã Nam trả lời cuốn sách của chị như thế nào. Riêng về tiểu luận mà chị gửi em, em đã đọc nhưng không thấy có nhiều vấn đề có thể bàn luận. Nói thẳng thắn, em không thấy tiểu luận đó có giá trị nhiều lắm về nhận thức. Nhưng em tin rằng nó quan trọng với chị, cũng như cuốn sách, vì chị là người viết. Em không chia sẻ với chị được nhiều hơn về tiểu luận này. Thực ra, từ cách nhìn cá nhân, em thấy những vấn đề chị đưa không có gì mới, cả những phương pháp..”
-Trao đổi với anh Thắng.
6. Về buổi café. Email tháng trước trao đổi với anh em có khá giễu cợt cho tình huống phỏng vấn GĐ công ty/nhà sách Kiến Thức cho một tiến trình phát triển công ty từ khi bắt đầu thành lập tới giờ những thành tích khó khăn gì. Từ “ cơ hội của chúa” tới “ bóng đè “ và “ thời hôm nay khoái cảm và điên rồ hợp lý “ thì bản thân anh thu nhận và kinh nghiệm gì. Nếu như anh thoải mái thì mời anh café cho việc này, đồng thời lúc đó gặp Thoan xin lại tập sách cho bạn cảm thấy chuyện đơn giản và không có nghiêm trọng. Có thể em sẽ rủ thêm ông Xuân Nguyên và Vương nếu mọi người okie. Tuy nhiên dành cho tình huống này, em sẽ gửi cho anh file bài “tiểu luận về 21 khúc biến tấu” trước, hi vọng bài luận sẽ giải đáp nhiều thắc mắc thực của anh về văn chương Việt trong mối quan hệ với phê bình, một phê bình văn học khoa học cho một văn học Việt nam mà anh không quá tuyệt vọng với nó -bằng cách chăng dây thòng lọng tác giả. Bài tiểu luận này em đã gửi tới tạp chí văn học nước ngoài. Nếu anh có cảm quan tốt cho bài luận thì gặp gỡ có chuyện hơn. Tuy nhiên cho việc này thì anh phải cảm thấy thoải mái cho những suy nghĩ thực của mình. Dù sao thì em đã có lý do đầy đủ để hiểu. Cho em gửi lời hỏi thăm tình hình kinh doanh công ty cổ phần sách anh mới thành lập, em khá tò mò tên mới của nhà sách Kiến Thức. Nếu công việc kinh doanh tại đó tốt đẹp hoặc chưa tốt đẹp thì anh đều không nên ngại nhé.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét