Đó phải là khoảnh khắc khi tôi đã sở hữu trọn vẹn hào quang của niềm ngưỡng mộ thần thánh ở bất chợt mỗi khoảnh khắc ai đó cảm nghiệm sự hiện diện tôi và các con tôi, là niềm an toàn sâu thẳm của vẻ đẹp nơi yếu đuối được tròn đầy để trở nên mạnh mẽ.
Nơi những nỗi sợ hãi ngu xuẩn phi lý đã hài hước đến đau đớn vì không thể nhận thức bởi khoảng khắc của nhận biết chưa đi đến. Chúng tạo thành sức mạnh cổ sơ tàn nhẫn của hủy diệt . Nơi tôi đã buộc phải run rẩy đi đến chúng bằng sự hồn nhiên xinh đẹp nào đó, thứ duy nhất tôi sở hữu và buộc phải ý thức-nó là vũ khí duy nhất tôi .
Niềm hài hước đau đớn nào ?
Sự ngưng đọng của khoảng khắc của hiện thực tàn khốc được đó bằng sức mạnh cụ thể của vật chất, tiền bạc và sự tách biệt những tình thế ý hướng chỉ trong khoảng khắc đó. Đối lập với nó là sự ngưng đọng khoảng khắc của sự khách quan, ngây thơ chữ nghĩa thụ động, tôn trọng bởi niềm tin hồn nhiên tuyệt đối vào điều đúng, sự thật, công lý nghiễm nhiên có được quyền lực tuyệt đối trong xã hội. Tất nhiên tôi cũng đã không nghi ngờ những điều này. Sự thụ động của 2 điều này dành cho một cuốn sách đã trở thành nơi đảo ngược nền đất tạo thành nhóm chủng tộc thông minh nhất, cho đến nay được tính đến. Tôi không nghét hoặc đổ mọi tội lỗi tới chủng tộc Do Thái. Thật hài hước khi tôi dùng từ "chủng tộc" bằng tiếng Việt. Âm hưởng của nó gợi nên khiến như tôi đã đảo ngược không gian thời gian vài lần về quá khó và tới tương lai. Từ " chủng tộc " và từ " tương lai" đã thật hài hước hơn nữa. Tôi muốn cười thật lớn, như một người đàn ông. Hoặc cười như một phụ nữ già cỗi nào đó tự coi mình là một mụ phù thủy, với sự khôn ngoan bà ta sở hữu, vẻ xinh đẹp của đàn bà bà ta có hay không sẽ không còn mang nghĩa. Sự độc ác chiếm giữ kiến thức và niềm sâu sắc mà sự xinh đẹp không thể đi đến . Niềm tự tin của tôi, một nàng đàn bà Việt, Châu Á, với vẻ cổ sơ thuần phác của nhuần nhị.
tương lai.
Một tương lainàng ấy khẩn nài tôi đi đến chọn tôi là giải pháp duy nhất cho nỗi đau đớn tận cùng của nàng đã từng chịu đựng bao nhiêu ngàn năm nay , nó đã bám vứu vào tôi, dìm tôi tới tận đáy nỗi tuyệt vọng, khẩn nài, khẩn nài tôi biết đến, kể cả cái chết của tôi hoặc bất kỳ ai đã bám lấy và vùi chôn hòng tìm được bất kỳ tia sáng cứu dỗi hi vọng mỏng manh nào. Tôi chỉ nhìn thấy tuyệt vọng sâu thẳm , không có bất kỳ chết chóc nào chạm đến tâm trí tôi, điều mà tôi nhìn thấy khiến nỗi run rẩy niềm bản năng trực giác trỗi dậy hành hạ tôi tới cùng kiệt, cùng kiệt để tìm đường đi, cho tôi, và các con tôi.
Những bản năng trực giác đã chiếm lĩnh toàn bộ tâm trí tôi, hành hạ tôi mỗi khoảnh khắc hiện tồn thêm bất tận, tra khảo tôi rành mạch những chi tiết về "siêu ngã" "chúa trời "hay bất kỳ từ ngữ chết tiệt nào mô tả rõ ràng đầy đủ, chi tiết, ràng mạch khái niệm đó. Thật đáng nôn mửa, thật buồn nôn, nôn mửa,, toàn bộ hiện tồn là tôi trôi nổi bất tận ở mỗi khoảnh khắc chúng tra vấn hành hạ tôi để đạt được điều chúng muốn, niềm đau đớn tăm tối tàn ác hoang dại hồn nhiên đó.
Vẻ xinh đẹp của tôi, với chỉ mình tôi là sự yếu đuối bất tận của sự xâm chiếm, không bất kỳ ai có thể bảo vệ, kể cả chính tôi, khái niệm "siêu ngã" ," chúa trời" chết tiệt đáng nôn mửa đó, thật sự chết tiệt và đáng nôn mửa. Vẻ xinh đẹp của tôi bên cạnh chàng cũng càng thêm yếu đuối và bị xâm chiếm bởi khái niệm chết tiêt đáng buồn nôn đó , chúng tỏa hào quang khiến tất thẩy những sinh tồn xung quanh tôi và chàng ta trở nên bị kích động bởi xung lực tăm tối tà ác dâm đãng tràn ngập trong không khí và trong phổi chúng khiến chúng đứng ngồi không yên từng khoảnh khắc, từng khoảnh khắc lại trôi nổi hành hạ chúng như miên viễn của niềm thần thánh ma quỷ cùng xâm chiếm chúng nhằm tấn công tôi và chàng ta với niềm sung sướng của cảm nghiệm bất chợt mạnh mẽ tràn đầy chúng có.
Vẻ xinh đẹp của tôi, các con tôi và chàng có khiến tất cả các sinh tồn ấy bình an trở lại. Đó là một câu hỏi mà tôi run rẩy tìm kiếm đường đi để nhìn thấy tất cả những gì, những gì, sẽ trở thành
Toàn bộ bầu khí quyển, toàn bộ không khí xung quanh tôi và chàng đã phân rã thành từng mảnh riêng biệt mà một số ít sinh tồn chiếm giữ được để sống sót. Thiếu oxy trong sinh quyển, tất cả các sinh tồn đã sinh ra, sống và chết vô danh với ý niệm về sự thật, lịch sử hay ý niệm chết tiệt mơ hồ nào đó về chúa trời đã trương nở hành hạ tôi với nỗi tuyệt vọng đã bao nhiêu ngàn năm.
Tôi đã buồn nôn , ở bất kỳ khoảnh khắc nào chúng hành hạ tâm trí tôi như cơ thể tôi cho tôi được nghỉ ngơi với chàng bằng cách, tôi dường như cần được thụ thai vừa những khoảnh khắc trước đó, mang thai bởi chàng và tâm trí tôi được bình yên không phải bận rộn chiếm giữ chàng ở bên cạnh tôi cho niềm sợ hãi yếu đuối khôn nguôi bên tôi cần được chàng bảo vệ.
Những điều cổ tích này cũng thật đáng buồn nôn, mệt mỏi, những yếu đuối nơi tôi cần được diễn đạt cần được thuyết phục với những hiển nhiên tôi đã nhìn thấy đã kiểm nghiệm bởi nỗi đau đớn chết tiệt tàn ác hồn nhiên xuẩn ngốc. những phân tử khí quyển khái niệm " chúa trời" siêu ngã chết tiệt đó hành hạ tôi bởi nỗi sợ hãi mà tôi không có. Niềm yếu đuối nơi tôi, đã chưa từng có sự sợ hãi đó, chúng đã thật chết tiệt và buồn nôn.
Sự thông minh hay xuẩn mà tôi sở hữu cần chạm đến, cần hành hạ, cần đánh đập, cần yêu đến trở nên ma quỷ , cần làm tình đến trở nên tuyệt vọng .
Niềm sung sướng của tâm trí khoa học thiên văn và các vì sao với lỗ đen giãn nở rộng rãi hay vừa khít nơi cảm giác đặt vào, thật chết tiệt buồn nôn và đáng khạc nhổ khinh bỉ, cần phải xử tử, giam tù và chung thân tòa án xét xử tội ác chống lại loài người, tôi buồn nôn quá, bầu sinh quyển này. Cần cảm ơn ý niệm siêu phân tử " Do Thái " nơi tôi đặt tâm trí tôi vào đó để kết tội, nơi con người và súc vật là một dải hành vì liền mạch, được cụ thể hóa liên tục đã nhiều ngàn năm, gây đau đớn bởi nỗi thần thánh bởi loài người được phân tách đến từng phân tử. Nơi tôi sở hữu những chữ nghĩa này và "chơi "với chúng, niềm đau đớn chết tiệt của tôi khiến tôi buồn nôn, tuyệt vọng cần được yên ổn với chàng," muốn mang thai ", những khoảnh khắc đó, đã thật đau đớn hài hước.
Những khoảnh khắc đã thật buồn nôn, chết tiệt nơi khoảng cách giữa tôi và chàng tôi cần phải nối chúng sao cho liền mạch tới từng siêu phân tử. Còn bất kỳ câu từ nào đủ tục tữu và bẩn thỉu để tôi có thể diễn đạt ở đây. Và bầu sinh quyển nối giữa tôi và chàng tôi cũng cần tạo từng những siêu phân tử nhỏ để chúng trôi nổi đầy ắp tạo sinh khí phải như oxy để chàng các sinh tồn xung quanh chúng tôi được an bình sống một cuộc đời bình thường không đau đớn với những niềm hạnh phúc giản đơn.
Nơi sự hiện diện giữa tôi và các con tôi là niềm yếu đuối tận cùng, tôi đã không thể bảo vệ chúng, trong bầu sinh quyển đã cạn kiệt từng phân tử. Những siêu phân tử tiếp tục tách biệt và tan rã từng mảnh nhỏ hành hạ tôi phải tìm kiếm chàng bảo vệ tôi và các con tôi như cơ hội duy nhất trước những điều phi lý đó tiếp tục trêu ngươi bám víu dìm tôi xuống đáy sự tàn ác tuyệt vọng của những sinh tồn cần được mang nghĩa. Tôi phải làm gì ? Sự thuần khiết của tôi phải được chứng mình rằng tôi sẽ phải tìm thấy chàng, chúng hài hước quá, nơi nỗi sợ hãi của tôi chưa từng tồn tại trước bất kỳ bí ẩn nào, trước bất kỳ khái niệm chúa trời thần thánh chết tiệt nào. Trộm vía, nơi các con tôi được sinh ra bởi tình yêu của tôi dành cho chàng ta đã bị phản bội, tôi cần yếu đuối rồi mạnh mẽ hơn nữa để dành giật lại được chàng với sự toàn năng mà tôi cần được sở hữu, một cách buồn nôn, chết tiệt và đáng khạc nhổ, đó - tôi không thể gọi bất kỳ ai tới cứu giúp tôi, ngoài chính tôi khi chàng ta đã phản bội tôi, hết lần này, tới lần khác. và tiếp tục đòi hỏi ham muốn bất tận khẩn thiết đe dọa hành hạ tôi phải cung cấp
Niềm cổ tích chết tiệt này, thật buồn nôn. Nơi tình yêu chàng tưởng như từng khoảnh khắc lãng mạn dành cho tôi luôn đã là ảo tưởng đã tan rã từng phân tử, từng siêu phân tử. chàng đã ý không thể ý thức , đã ý thức với niềm yếu đuối bất lực tê liệt của miên viễn đau đớn đã bao nhiêu ngàn năm.
Hơn 2 ngàn năm trước, nhận thức bởi tâm trí và lính hồn chàng đã được bao bọc được bảo vệ bởi vùng đất nhưng trí nhớ chàng đã bắt đầu những biểu hiện kỳ quái, nó bắt đầu xáo trộn không gian thời gian và địa lý trong sự liên kết rộng lớn nào đó. phép màu, lời tiên tri và những dòng chữ được cất giữ trong nhiều cuốn sách cần có chung một tiêu đề về sự bình đẳng giữa những đứa trẻ và cha mẹ chúng. Những cụ thể và ẩn dụ thật đáng chết tiệt biết bao sinh linh đã mắc kẹt trong phép màu từ cuốn sách đã cạn kiệt màu mỡ giàu có những ý tưởng nhiều đến nỗi chúng như ngàn vạn phân tử không khí bay xung quanh một từ được nghim trong đó. Hai ngàn năm, khi bầu sinh quyển đã tràn ngập dày đặc bởi những phân tử ý nghĩa ý tưởng từ cuốn sách, chúng bắt đầu rời rã, cạn kiệt bởi những kẻ nối liền khoảng cách giữa động vật và loài người đòi quyền hiện hữu đã cầm giữ cuốn sách này ngay khi nó được viết ra. Trí thông minh của họ tạo ra niềm tăm tối hút cạn khí quyển và lan truyền không thể kiểm soát, đã bởi máu và những bí mật trước khi cuốn sách được viết.