The book of "khúc quanh của ý thức trở thành.."
Tôi là một người Việt nam. Hiện tại tôi là người tìm kiếm tị nạn tại Cao Ủy liên hiệp Quốc( UNHCR) tại Thái Lan. Tôi và con gái sống tại Thái lan được 1 năm 2 tháng. Tôi không thể trở về Việt nam sinh sống.
Tập thơ này là của Krishnakumar, là vì nó khởi nguồn từ tình yêu -hiện tồn tôi-. Khi tôi bị rời đứt mọi liên lạc với mẹ tôi, Việt Nam.
Tôi đã không thể trả lời với Nhà nước Cộng Sản Việt nam. Câu trả lời về giá trị của sự viết. Sự viết với tôi đã là một gánh nặng.
Ở tình huống nào bạn buộc phải tham khảo lịch sử ?. Và duy nhất điều này đã giúp bạn tìm thấy chính mình ?
Ở tình huống nào bạn buộc phải nói về lịch sử với người khác?. Và duy nhất điều này đã giúp bạn được là chính mình ?.
Tham khảo lịch sử của tôi xin được trích dẫn từ Kinh Thánh Đạo Thiên Chúa.
Tôi xin không nhắc lại chiến tranh tại Việt nam và những cuộc chiến tranh tạo nên thế giới ngày nay. Ở tập thơ này, tôi xin nói về chiến tranh ở việc tìm hiểu sự sống và cái chết ở trong từ chữ. Làm thế nào mà, sự viết là một gánh nặng. ( Na Hum 1.1 ; Ha Ba Cúc 1.1 ).
Tập thơ này tôi viết bằng tiếng Việt, tuy nhiên, một vài câu hoặc từ trong tập thơ này là câu từ tiếng Anh. Đây là một chủ ý. Vì điều này khiến tôi cảm thấy an toàn khi hoàn tất song việc sáng tác.
Với bản thể tôi, viết là một hư mất, viết là một thua cuộc.
Xin tặng,
những tai nạn mà tôi sẽ gánh phải, những sự sống mà tôi bị bớt đi, bởi vì tôi đã viết từ cuốn của sách của Đức Chúa Trời( Khải huyền, 22.18).
Cầu Đức Chúa Trời ban thêm tình yêu, sự sống ngài nơi những người trẻ tuổi trên thế giới.
Bangkok, Thái Lan, tháng 1 năm 2013.
ẩn náu.
18.7.2012
Tôi không tự tin với chính tôi. Ở bên ngoài từ chữ . Có thể, tôi sẽ chỉ còn những ký tự đó- chữ.
Nơi bạn nhìn thấy tôi.
Tôi là một thực thể.
Tôi không sống.
--
Tôi biết nỗi cô độc của bạn.
Bạn không biết chính mình.
Nơi bạn từ đâu đến.
Điều này dành cho ở bên ngoài tôi. Khi tôi đủ tự tin đến thế. Tôi thách thức bạn với những ký tự. Khi tôi chỉ là một thực thể. Chỉ bạn biết, tôi đang sống.
Nhưng tôi sẽ lại bỏ rơi bạn. Bạn sẽ không bao giờ hiểu tại sao. Nơi bạn đi qua. Bạn đã không biết.
Ở bên trong tiếng nói tạo nên bạn.
Có thể . Tôi sẽ nói với bạn bằng tiếng Anh.
Nơi bạn tìm thấy tôi là một sự nhìn thấy ở chính bạn.
Tôi là một thực thể. Tôi không sống.
Chỉ bạn biết.
----
Chúa trời, có phải người đã sai khiến tôi giết chết tiếng nói của mẹ tôi* ?
---
1.2.2012. Những liên quan giữa những người, là sự tinh tế- nguy hiểm. Vì sao lại là "tinh tế- nguy hiểm" ?. Vì liên quan người này, luôn là mỏng mảnh rời rã( không rõ có phải nguyên nhân tới từ hạt nhân của nó là tình trạng Cộng Sản hay không ?). Vì là mỏng mảnh rời rã nên mọi tình huống giao tế dễ rơi vào trong tình trạng " khó nói, khó diễn đạt". Sự hiểu lầm, tráo trở mất niềm tin là trong khoảnh khắc của giao tế. Do vậy, liên quan người trở nên nguy hiểm.
Ở trong từ chữ
Mệt mỏi vậy.
21.6.2012. Điều gì khiến bạn rơi vào bấn loạn, mù mịt ?. Bạn không thể biết mình là ai, bạn không biết mình ở đâu. Bạn không thể nhận diện bản thể mình ở giữa những người. Bạn đọc. Những chữ, những chữ sẽ khiêu khích bạn đang trong cơn mù mịt tạo thành liên hệ, liên lạc, liên kết chính bạn. Bạn sẽ tìm thấy mình ở trong lịch sử, tinh thần của những người đã chết.
Chúng cho bạn một nơi ẩn náu.
8.7.2012.Tôi bị bao vây bởi từ chữ,
trong một ổ kén.
Với câu đố của loài người. Hơn bao giờ hết, lúc này, tôi nhìn thấy bạn.
Tuy nhiên, tôi không thể.
Bạn sẽ nhìn thấy tôi. Một cơ thể bằng những ký tự. Khi bạn vào trong tôi. Sự hiểu của bạn, thuộc về tôi.
Ở đây, là sự cô độc của tôi.
I am the translate.google..
Nỗi sợ hãi của tôi là bạn.
Hãy yêu tôi, bạn nhé, bằng cả những ký tự này.
Nơi bạn nhìn thấy.
Tôi sợ. Khi tôi không chết. Điều gì sẽ xảy ra ?
---
* Xuất E díp tô ký 21: 12.13 " Kẻ nào đánh chết một người, sẽ bị xử tử. Nhược bằng kẻ đó chẳng phải mưu giết, nhưng vì Đức Chúa Trời đã phú người bị giết vào tay kẻ đó thì ta sẽ lập cho ngươi một chỗ đặng kẻ giết người ẩn thân.."
-----
Lời, từ, chữ, nói, tiếng nói, viết.
(Chúa trời, có phải người đã sai khiến tôi giết chết tiếng nói của mẹ tôi ?)
Tôi là bà phù thủy* từ ngàn xưa. Tôi là người kể những câu chuyện cổ tích về nàng hoàng tử và công chúa. Những lời của tôi là thức ăn, là mật, là đường. Lời của tôi đến từ niềm vui. Gã là thầy tế lễ. Lời của gã là thuốc, là cay và đắng. Lời của gã thoát ra trong cơn giận giữ. Tôi và gã có chung một tiếng nói. Đó là tiếng nói của mẹ tôi. Tiếng nói của mẹ tôi đã tìm cách giết tôi. Chúa trời đã bắt tôi phải viết những lời rủa sả rồi bôi ra, cho gã uống*. Khi tiếng nói của mẹ tôi chết. Gã nôn ra một cuốn sách. Lời trong cuốn sách là của Chúa Trời. Tôi đã không biết cuốn sách đó là của ai. Ngôi nhà của chúng tôi bị cháy. Gã tìm cách giết tôi. Tôi chạy chốn.
--
* Nữ phù thủy trong thời trung cổ nhiều trăm năm tại Châu Âu là một " vấn đề lớn" với hội đồng thiên chúa giáo.Người nữ nào bị cho là phù thủy, thường bị xử tử. Đôi khi hành vi kép tội "phù thủy" gán cho một phụ nữ bất kỳ hết sức nhỏ nhặt vô lý. Số tội nhân bị xử tử về tội phù thủy là rất lớn. Tình huống cội rễ cho phân biệt hành vi giới ( nam và nữ) trong thiên chúa giáo tạo nên cuộc cách mạng nữ quyền ngày nay.
**Trong kinh Cựu ước, tình huống viết được luật định bằng 2 trường hợp. Trường hợp thứ nhất, điều luật " li dị ". Người nam phải viết một tờ giấy( về sự li dị) để người nữ cầm và đuổi người nữ ra khỏi nhà mình( Phục truyền luật lệ ký 24.1). Tình huống thứ 2, khi người chồng có ghi ngờ ghen tuông người vợ phạm tội gian dâm mà người vợ chối. Để xác định được sự thật, thầy tế lễ viết những lời rủa sả vào một cuốn sách rồi bôi ra để người vợ uống.( dân số ký 5.23)
---
Hey, handsome man. You are the princess of my heart.
18. 7. 2012
Này bạn.
Khi bạn nhìn tôi.
Bạn thấy một người đàn bà đẹp.
Bạn yêu tôi vì vẻ đẹp của tôi ?.
Bạn tìm lý do của sinh tồn.
Nơi bạn nhìn thấy .. bạn đang là...
Nỗi sợ hãi của tôi là cái nhìn của bạn.
( tôi không là một người đàn bà Hồi giáo. Tôi không được an toàn trong khăn trùm đầu và bộ quần áo che kín cơ thể).
Khi tôi nhìn bạn, hình ảnh của bạn là một ký tự.
oh la. Tôi đang ghi hình ảnh của bạn bằng chữ viết.
Đó là nỗi bất an của tôi.
Tôi muốn là một sự toàn vẹn.
Tôi biết rõ đứa con của tôi. Con của tôi được sinh ra bởi ai. Có phải chính bạn dạy cho tôi điều đó* ?.
( Cần phải cảm ơn ngài Jesus và Đức Chúa Trời).
Tôi đang đọc kinh thánh bằng tiếng Việt.
--
Tôi đang đọc Kinh thánh bằng tiếng Việt.
Tôi có thể chắc chắn với bạn. Tôi đã không viết ra cuốn sách đó**.
Khi tôi nhìn thấy bạn. Tôi đã viết hình ảnh của bạn bằng từ chữ .
Bạn không có tên trong cuốn sách tôi viết***.
Bạn là một hình ảnh.
Bạn muốn ở trong tôi.
Bạn muốn cưới tôi.
Bạn muốn cùng tôi tạo nên một đứa trẻ.
Đừng trả thù tôi bằng cách đó.
Khi bạn nhìn tôi.
Hình ảnh của tôi là chính bạn.
Nhưng...
Khi tôi nhìn bạn.
Hình ảnh của bạn là một cuốn sách.
Tôi sẽ không viết tên bạn trong cuốn sách của tôi.
Nếu bạn không đồng ý.
Đừng trả thù tôi bằng cách đó.
Tôi yêu bạn.
Jesus không viết Kinh thánh.
Bạn của Jesus yêu Jesus, bằng cái nhìn và sự nghe.
Bạn của Jesus viết Kinh Thánh.
--
Này bạn. gã đẹp trai. Bạn là chúa của lòng tôi.
--
* Trong Kinh thánh phần kinh Cựu ước có ghi chép những cấm kỵ xung quanh hành vi tính dục (Lê-vi ký :15). Ngay trong sách Sáng thế ký, đã có đưa ra chi tiết thuộc về sự phân biệt hành vi tính dục. Hành vi nào của người nam với người nữ thì tạo nên sự sinh sản và hành vi tính dục nào của người nam thì không tạo ra sự sinh sản.( Sáng thế ký: 38.9). Tuy nhiên, thời điểm nào người nam có hành vi tính dục với người nữ thì tạo nên sự sinh sản, chỉ đến kinh tân ước mới đặt ra. Đây cũng là tình huống Jesus được sinh ra.( Ma-thi-ơ: 1.18-19 ).
** Nội nhập được" tình huống viết" với một cá nhân hiện đại là một tiến trình khó khăn. Vì văn bản chữ luôn có ý nghĩa trong tình huống giao tế của cá nhân.Tuy nhiên, việc viết đôi khi nó bao gồm một nhu cầu hiện thực hóa tri thức hiểu biết truyền đạt trong đó. Do vậy, tri thức chứa đựng trong đôi khi chính cá nhân người viết không ý thức được hoặc đôi khi là hoàn toàn "vô thức". Như vậy, nhu cầu này, đôi khi tới từ "Chúa Trời", lúc này, cá nhân người mang tri thức "muốn được truyền đạt" /văn bản chữ đó, trở nên một "gánh nặng" cho cuộc sống họ.
Trong kinh thánh Cựu ước. Người viết sách( tác giả cuốn sách) và người nhìn thấy hình ảnh chỉ dẫn từ Đức Chúa Trời, người nhận lời của Đức Chúa Trời, viết, nghe và làm theo lời Chúa Trời là những chi tiết khó phân biệt. Trong kinh Tân ước, điều này là một chi tiết rõ ràng. Người nói và làm theo chỉ dẫn của Chúa Trời là Jesus. Người viết về Jesus, là bạn, môn đồ của ngài. Sự viết của họ là từ Đức Chúa Trời ban cho, họ buộc phải làm theo và chỉ là người ghi lại.
Trong 5 sách đầu tiên của kinh thánh. Người viết sách chính là Đức Chúa Trời chứ không phải Mô-se.(Xuất ê díp tô ký 32:32). Chính chúa trời là người viết lời luật pháp trên bảng đá (Xuất ê díp-tô ký 32.16) và sau đó Mô-se chép ra một cuốn sách (Phục truyền luật lệ ký 31.24; Xuất Ê-díp-tô ký 17.14-16). 5 sách này nhấn mạnh chi tiết các sách đó thuộc sở hữu của Mô-se. Sau này các sách tiên tri cũng có ý này, sách thuộc sở hữu của nhà tiên tri. Lời/hoặc sự viết trong sách tới từ Chúa Trời, là của Chúa Trời.
Vẫn ở kinh Cựu Ước, phần các sách tiên tri, từ chữ trong sách luôn là của Đức Chúa Trời. Do vậy, sự viết như là lời nói của Đức Chúa Trời, là sự thấy đức chúa trời tới bản thân nhà tiên tri.( Na Hum 1.1; Ha Ba Cúc 1.1; Ma La Chi 1.1) Không có chỉ dẫn tình huống cho hành vi viết của tác giả, do đó, sự viết của người tiên tri như một gánh nặng. ( Na Hum 1.1 ; Ha Ba Cúc 1.1 ). Trong sách của Giô- na, người tiên tri mang lời Chúa Trời đã cãi Chúa Trời, không muốn nghe lời ngài. Giô-na muốn chết vì gánh nặng đó ông tưởng như không làm nổi( Giô-na: 1.3 và 4.3) Sách Giô-na nhấn mạnh gánh nặng lời chúa trời với cá nhân người đó.
Tới kinh Tân Ước, sự viết của cá nhân tác giả mới là một tình huống được đặt ra. Lu-ca viết về Jesus cho một người có tên cụ thể, đó là Thê- ô- phi-lơ( Lu-ca:1-4). Người viết là kẻ nhận, sách là của người đó. Còn chữ là của chúa trời mang tới cho người viết- kẻ tiên tri. Người viết này, được diễn đạt là người nhận được tin mừng của Đức Chúa Trời. Như vậy, Đức Chúa Trời là người gửi tin mừng đó cho người viết. Sách công vụ các sứ đồ, không có tên người viết, chỉ có tên người nhận. Sau đó tới phần các thư của Phao-lô. Trong sách, tên người viết và tên người nhận mới được xác định.
Kinh Cựu Ước, trong sách Xuất Ê-díp-tô ký 17.14-16 có đoạn Đức Chúa Trời phán cùng Mô-se rằng " hãy chép những điều này trong sách làm kỷ niệm, và hãy nói cho Giô-suê biết rằng ta sẽ bôi sạch kỷ niệm về A-ma-léc trong thiên hạ..". Ở tình thế này, hành vi viết sách là một cố gắng thắng cuộc dành cho một giằng co với kẻ khác mà trong đó"ẩn dụ về chính mình" trong liên đới với kẻ đó người viết buộc phải nội nhập hóa. Trở lại đoạn trích trên, khi Mô-se giơ tay lên thì dân sự mới thắng hơn dân A-ma-léc ông đã nói rằng " A-ma-léc có giơ tay lên nghịch cùng ngôi với Đức Giê-hô-va"( Xuất Ê-díp-tô ký 17.16).
Giao tế của tình thế Viết (cùng với nó là cuốn sách, sự đọc) như là một giao tế gián tiếp xuyên không gian thời gian, giao truyền giữa quá khứ và tương lai và là một hình thức truyền đạt không phụ thuộc và điều kiện địa lý, ngôn ngữ. Giao tế bằng lời nói luôn là trực tiếp và được giới hạn trong hiện tại và bằng ngôn ngữ, điều kiện địa lý, tình huống cụ thể.
Sự viết của Giăng về Jesus là một sự khẳng định. Với Giăng, từ chữ không phải tới từ Đức Chúa Trời Từ chữ, không phải là của Đức Chúa Trời. Từ chữ sống động như nó là chính xác thịt, cơ thể con người. ( Giăng: 1.14). Từ chữ có quyền phép, quyền phép tinh thần của sự "sinh đẻ". Một người chưa có đạo, nghe lời của Đức Chúa trời thì điều này được coi như sinh ra thêm một lần nữa từ Đức Chúa Trời (Giăng:1.12-13). Với Giăng, sự viết là thứ yếu và sự nói, cũng như "Ngôi Lời " ở cùng Đức Chúa Trời( Giăng 1.1).
***. Theo tôi, tên là một định vị cá nhân. Tên cá nhân, bao gồm việc chính cá nhân đó hiểu ý nghĩa hiện sinh của mình trong liên đới với người khác. Tên của một người cụ thể có thực được viết trong một cuốn sách, bao giờ cũng là một chỉ dẫn. Điều này chỉ ra khởi nguồn hoặc lý do cho hành vi viết của tác giả.
---
Sự giết chết.
Về điều luật cho tội "giết người " trong kinh thánh, các sách từ Cựu ước tới Tân ước là một tiến trình nội nhập hóa mâu thuẫn thế hệ.
Trong kinh Cựu ước. Người làm cha mẹ có thể giết con làm vật hiến tế cho Đức Chúa Trời.( Sáng thế ký 22.2). Nếu như đứa con khó dạy và bội nghịch, cha mẹ có thể bắt người con phải chết ( Phục truyền luật lệ ký 21:18-21). Sau đó trong sách Môi-se. Trong phần mục những tội sát nhân. Người nào có tội "người chửi mắng cha mẹ", sẽ bị xử tử(xuất ê díp tô ký 21.17. Lê-vi ký :20.9 ). Trường hợp cha mẹ bắt người con phải chết, không có điều luật nào cho phép người con này chống lại. Ngoài ra, nếu như người con bội nghịch, không nghe lời dạy bảo của cha mẹ, cha mẹ cũng có thể bắt người con này phải chết.( Phục truyền luật lệ ký: 20.18-21).
Sách Tân Ước, mâu thuẫn thế hệ trong hành vi của Jesus là một mâu thuẫn không có giải pháp. Jesus nói, Cha mẹ ta, anh ta là người nghe theo Đạo Chúa Trời và làm theo đạo ấy ( Mác 3.35: Luca: 8.21...). Khi Jesus bị bắt, dân chúng không tìm ra tội ngài, thày đội cũng không tìm ra tội ngài. Tuy nhiên, dân chúng muốn Jesus chết thay cho một người mắc tội giết người và dấy loạn( Luca: 23.13-25).
Nhận diện chính mình trong sự đồng nhất với Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh là một câu đố buộc phải "tượng trưng hóa".Phần kinh cựu ước, sách sáng thế ký, khi dân sự bấn loạn và mất lòng tin vào chúa trời. Mose đã liệng bảng luật và sai dân sự cầm dao giết chết anh em, cha mẹ, người lân cận mình ( Xuất ê-díp tô ký :32.27). Như vậy trong tình huống bấn loạn tinh thần hành vi giết người-người không có niềm tin với Chúa Trời của cá nhân -người khẳng định có niềm tin Chúa Trời cũng được coi là một hành vi minh chứng sự nhận diện chính mình. Nhận diện này đem lại sự đồng nhất trong Đức Chúa Trời. ( Xuất ê-díp tô ký ;32.29).
Sự "đứt gãy" trong việc nhìn nhận bản thể của một cá nhân khi soi chiếu chính họ với cha mẹ họ là một "vấn đề lớn" trong Kinh Thánh và không có giải pháp. Khi có mâu thuẫn khốc liệt về niềm tin (về Chúa Trời) giữa cá nhân người này với người khác, kể cả đó là cha mẹ/ người thân, "sự giết người" là một chỉ dẫn/một chi tiết luật pháp "được cho phép". Như vậy, nếu một cá nhân sùng đạo nào đó quá câu nệ vào nghĩa đen của từ chữ trong Kinh Thánh( đạo Thiên chúa hoặc đạo Hồi) mà không nội nhập hóa được điều này( nghĩa bóng của chữ nghĩa, tri thức) thì tai họa họ gây ra là một thách thức với nhân loại. Ví như việc dùng niềm tin tôn giáo, niềm tin vào Đức Chúa Trời để giết người. Chi tiết này trong Đạo Hồi là một chi tiết được nhấn mạnh và trong thực tế nó đã được chứng minh bằng sự hiện diện của nhà nước Hồi Giáo IS tại Syria và những vụ khủng bố họ gây ra tại Pháp,( /11/2015) Mỹ (9/11/2001)..vv
Vì "ngôi lời", từ chữ đã trở lên xác thịt.( Giăng: 1.14). Tuy nhiên sự "tiến triển tâm trí "trong bản thân người đó, cùng với việc ý thức về luật pháp và sự tự do có mâu thuẫn với " xác thịt" người này(Rô-ma: 7.22). Lúc này tình thế "khó" là nguyên nhân cái chết của Jesus được đặt ra. Nếu như trong một gia đình có mâu thuẫn lớn giữa cha mẹ và con cái, người con đúng, cha mẹ sai, tuy nhiên cha mẹ người này nhất quyết cho rằng người con "bội nghịch" và bắt người con phải chết, lúc này, không có "luật pháp" nào ( của Mô-se)bênh vực được người con. Ở tình thế này, sự tự do nằm trong khuôn khổ luật pháp là một cái giá liên quan tới cuội nguồn sinh mệnh nên cá nhân đó. Để lắm trọn được điều này, cá nhân đó chỉ có" một cách sống" là "chết trên cây thập giá? "
Những kẻ thuộc về Đức Chúa Jesus-Christ đã đóng đinh xác thịt với tình dục và dâm dục mình trên thập tự giá rồi..." (Ga-la-ti: 5.24)
Trong bài thơ tiếp trang này từ "sự giao hợp" có thể thay thế bằng từ "sự giết chết".
the man*-là một đầy đủ.
14.1.2013
Làm thế nào để giữ lại những ý nghĩ.
Khi chúng, những ý nghĩ chúng chạy trước mặt tôi trên đường phố, trên những người mà tôi gặp,
những hình ảnh mà tôi nhìn. những nơi mà tôi đến
Chúng chỉ cho tôi hình ảnh của chính tôi -bằng sự "giao hợp" ?.
Đó có phải là sự trừng phạt của Đức chúa trời ?
Ngài Gióp, tại sao ngài có thể nói về đức chúa trời từ căn bệnh trên cơ thể ngài ?
Ai đã viết hộ ngài Gióp những bài thơ ngài nói ở trong kinh thánh** ?.
Nếu tôi có thế giữ ý nghĩ của tôi về chính tôi bằng sự viết ?
Đức chúa trời. Ngài sẽ đến với tôi, là một đầy đủ ?
Hình ảnh của chính tôi, là một chính tôi, nối dài cuộc sống tôi.
tôi biết rõ tôi sinh ra ở mảnh đất nào.
Nơi đâu tôi sống tôi cảm nghiệm được tình yêu ngài như nỗi sinh tồn tôi.
cuộc sống tôi. Tình yêu mà tôi có dành cho đức chúa trời. Cha mẹ của tôi. Jesus.
Jesus. Jesus, bạn ở trong tôi. Ngày hôm nay, khoảnh khắc này.Tôi sẽ tìm thấy hình ảnh của chính tôi từ nỗi đau. tình yêu tôi dành cho cha mẹ tôi.
Dành cho sự đúng thuộc về tôi. Chân lý. Tôi cầu xin. Ở khoảng khắc đức chúa trời trừng phạt tôi bằng ý thức. Tôi nhận biết .
là người đàn ông, Jesus, bạn ở trong tôi.
Bạn sẽ ra khỏi tôi bằng điều gì ?.
Cái chết của bạn, Jesus ?.
Nơi một người đàn bà mà tôi nhận biết-là một đầy đủ ?
--
*"The man", hoặc " đàn ông" theo nghĩa này sự tỉnh thức bản ngã từng khoảnh khắc sống kèm theo ứng xử tương ứng theo nghĩa của Anh Ngữ. Tôi cũng cho rằng, định vị đầy đủ về " đàn ông" trong thế giới hiện đại tới từ Anh Ngữ. Đàn ông bao giờ cũng thế hiện sự chủ động, sức mạnh và hành động. Còn đàn bà, thể hiện sự bị động, yếu đuối và sự hiểu biết nội tâm tinh tế. Trong thế giới hiện đại ngày nay, với sự xuất hiện ngày càng nhiều loại máy móc thay thế sức lao động chân tay. Con người nhiều thời gian trống hơn, do vậy, nhận diện chính mình trong thế giới trở nên khó hơn. Tình huống mất sự nhận diện chính mình trong giao tế với người khác là khởi đầu của mọi nhiễu loạn tinh thần. Đây cũng là một tình huống khởi đầu cho nhận biết văn chương, nghệ thuật.
Đàn ông, hay đàn bà, theo ý tôi ở bài thơ này là một giễu nhại( văn minh tới từ trung tâm Châu Âu). Văn hóa này được khởi sự từ kinh thánh. Theo tôi, đàn ông hay đàn bà chỉ là một định vị so với. Trung tâm của thế giới hiện đại ngày nay, tình huống " tự do tình dục" trở thành một mã khóa. Để giải mã mã khóa này, bạn buộc phải tham khảo văn bản kinh thánh.
** Kinh Cựu ước có sách Gióp và bạn ông nói về đức chúa trời. Phần cuối của sách này, có bài thơ do chính đức chúa trời làm ra để trả lời Gióp. Như vậy, dường như ở sách này, "Lời" của Đức Chúa Trời và lời của Gióp là một đối thoại ngang bằng.
---
21.7 2012.
I'm hungry, no one for me anywhere, I don not have everything, and Before I die
I amnot interested about philosophy. Okie.
But I am not a communist. You remember for me.
---
I am not interested about philosophy. Okie.
--
Bạn muốn nhìn thấy tôi.
Sự hiện diện là tôi.
bạn hiểu về chính bạn.
Bạn là trái đất.
từ ngàn xưa bạn đã yêu tôi?.
Thưa ngài Jesus*.
Bạn muốn gặp tôi ?.
Lời nói của tôi dành cho bạn.
Cái nhìn của tôi hướng về bạn.
300 năm trước, tại Châu Âu**.
Bạn hãy cho tôi biết, tôi là ai.
Tôi đang lạc mất chính tôi.
Bởi vì, vì thế. Thưa ngài Jesus.
Bạn yêu tôi. chúng ta là duy nhất.
Có lúc nào, bạn muốn quên. Bạn sẽ buộc phải nhớ. Bởi vì có những tiếng nói nhắc bạn.
(Có phải bạn sẽ luôn nói lại mỗi lúc về giới tính của bạn, tại Thái lan***.)
Tôi đang viết cùng bạn về sự yếu đuối của loài người.
Ở bên ngoài tình yêu.
Bạn yêu tôi. Bởi tất cả con người tôi. Cơ thể tôi và tâm trí tôi.
Cảm ơn Jesus. Tôi yêu chính tôi, ....là bạn, bây giờ.
Và..... Gã đẹp trai.
Gã không phải Jesus.
(bí mật, gã mọi rợ, gã điên, gã hơi ngạt giết người, gã cộng sản thứ thiệt. )
Tôi cho rằng tôi cần phải tìm hiểu về môn ngôn ngữ học.
Đến chết.
Về nhân loại loài người.
Tôi yêu, nơi cơ thể tâm trí gã vẻ đẹp của hồn nhiên hoang dại trái đất.
--
* Tôi cho rằng đạo thiên chúa với câu chuyện về Chúa Jesus là điểm mốc đầu tiên làm nên thế giới hiện đại ngày nay.
**. Ý này tới từ bài thơ có tiêu đề " I love you" của tác giả Nazım Hikmet dịch ra tiếng Việt tại trang mạng damau.org. ( https://damau.org/25145/anh-yeu-em ) Hikmet chết vào năm 1963. Ông là người Thổ nhĩ kỳ và là một nhà thơ nổi tiếng. Trích dẫn từ google " Hikmet trong những năm 1940 đã trở thành một nguyên nhân trong giới trí thức trên toàn thế giới, một ủy ban năm 1949 bao gồm Pablo Picasso, Paul Robeson, và Jean Paul Sartre vận động tranh cử cho phát hành của Hikmet ..."
***. Bạn nào biết tiếng Thái thì sẽ hiểu ý này. Ví dụ như câu " dạ, hoặc vâng" theo nghĩa tương đương tiếng Việt của từ dạ, hoặc vâng tiếng thái là " kha, khắp( phiên âm). Phiên âm "kha, khắp" này có nghĩa chính xác là " đàn ông, đàn bà". Nghĩa là với người Thái, câu cửa miệng luôn đệm theo câu nói của họ là 2 từ kha, khắp. Đàn ông thì nói khắp, đàn bà thì nói kha.
----
Gửi bạn.
12. 8 .2012.
*
*
Với tôi không có gì là bí mật. Tôi đã lưu giữ quá nhiều sự thật. Tôi đã biết quá nhiều sự thật. Vấn đề của tôi là khả năng diễn đạt lại những sự thật mà tôi đã mang chứa theo cách hiểu của tôi. Vì vậy tôi là một "người viết". Đôi khi, một vài sự thật mà mà người ta mang chứa, nó trở thành bí mật. Sự bí mật là việc giới hạn của diễn đạt được chấp nhận. Ở đây có chủ thể diễn đạt và đối tượng chấp nhận diễn đạt đó.
*
*
Tôi mong những bí mật về tôi được bày tỏ. Tôi mong nhiều người hiểu những bí mật đó. Những bí mật mà tôi mang giữ đã khiến tôi trở nên yếu đuối biết chừng nào. Tôi yếu đuối với tri thức mà tôi có. Đáng lẽ ra, tôi phải là người giữ được chiếc chìa khóa của tri thức. Nếu tôi có chìa khóa đó, tôi sẽ có quyền lực. ( như một người đàn ông ,, chẳng hạn..) Nhưng tôi không hề nắm giữ chiếc chìa khóa đó. Tri thức ở lại nơi cơ thể tôi một vẻ trẻ trung của một cô gái. Khi tôi đã là một người đàn bà.
*
*
Bạn có biết, có những nơi. Chữ viết, lời nói diễn đạt có thể kiến người ta chết. Người ta không chết vì bị bắn súng, bị cầm dao dâm vào cơ thể, bị bệnh tật tấn công. Người ta có thể chết vì người ta dám nói và viết. Lời nói và sự viết của người này không có điểm đến. Nó rời ra khỏi cơ thể người này, nó rơi vào không trung. Do nó không có điểm đón đợi để có thể dừng lại, nó quay lại giết chết chính người đó*.
*
*
Có thể, với bạn, tôi có một bí mật không thể chia sẻ. Để bạn có thể hiểu. Tôi đã không chia sẻ điều đó. Khi bạn hỏi tôi về điều này. Tôi đã không chia sẻ. Điều tôi không chia sẻ với bạn trở thành bí mật giữa tôi và bạn. Ở khoảng khắc bạn nhìn thấy sự yếu đuối của tôi và đặt câu hỏi. Khoảng khắc đó tôi đã đau đớn. Bởi vì, trước đó, khi đối diện với tôi bạn đã chỉ thấy chính bạn. Bạn không nhìn thấy sự phân biệt giữa tôi và bạn. Tôi không phải là một tấm gương tòan vẹn của sự biết.
*
*
I am a woman**. Đó là bí mật của tôi.
--
* Vận hành tâm trí trong thể chế xã hội hiện đại ngày nay là một tình huống khép kín. Sự tiến triển của nó không đi theo quy luật thông thường. Bình thường, sự tiến triển tâm trí của cá nhân hay nhóm người tuân theo định vị địa lý hoặc định vị nhóm. Các sách trong Kinh Thánh thể hiện rõ điều này . Điều này thể hiện trong tình huống " tiên tri" của con người trong kinh thánh. Người mang chứa sự tiên tri, là một gánh nặng vì nó mang vấn đề/giải pháp của một vùng đất, một dân tộc. Tiến triển tâm trí của xã hội cộng sản đi theo nguyên tắc " từ chữ/lời nói là xác thịt". Trong một số thể chế xã hội nhạy cảm, kiểm duyệt về tư tưởng, lời nói, chữ viết là triệt để. Mọi ý tưởng đều là nhại lại trong một trật tự hỗn độn không đi theo quy luật lozic nào. Mọi ý tưởng khác với " " đều bị cấm đoán. Kiểm duyệt tư tưởng là môt chi tiết được kiểm soát gắt gao.
** Đàn bà, trong thế giới hiện đại mang nghĩa khác đàn bà cổ điển. Sự chuyển biến xã hội với các nước kém phát triển đo lường từ "quyền của người đàn bà" được chấp nhận từ văn minh Châu Âu. Trung tâm Châu Âu, định vị bằng văn hóa tới từ Anh ngữ.
Từ "đàn bà" chú giải tại phần chú giải bài thơ " the man- là một đầy đủ". Trong tình huống có đối thoại, định vị đối tượng trong sự phân biệt mình là hết sức quan trọng. Điều này dành cho tình huống " giới tính" cũng là một định vị tâm trí.
---
tôi đang đợi*... okie, now, tình huống hiện đại**.
21. 8 2012
Tôi tìm đến bạn.
Tôi sẽ tìm thấy sự thiếu thốn của bạn.
Điều mà bạn không biết ở chính bạn.
Sau đó, tôi sẽ bỏ đi.
Bạn sẽ là một chỉnh thể toàn vẹn.
Bạn không thiếu thốn điều gì.
Bạn mất định hướng. Bạn mất niềm tin.
Sẽ là tôi.
Bạn không thể làm gì với chính bạn. bạn bất động. cơ thể không óc não.
Tôi sẽ tìm đến bạn.
Tôi giết chết điều bạn muốn.
Và tôi bỏ đi.
*
Tôi không viết về tình yêu của tôi và bạn. Tôi viết về tình yêu của ngài Jesus. Tôi biết Jesus không lấy vợ. Ông là một đầy đủ, không thiếu thốn điều gì và ông ta yêu tất cả thế giới.
Jesus đã chết từ hơn 2000 năm trước.
là tôi bây giờ.
^^. Tôi vô tính.
Bí mật dành cho điều ở giữa tôi và bạn. Khi bạn tìm đến tôi. Có một tương lai của tôi và bạn được sinh ra.
Có thể, với bạn. Tôi là một người đàn bà. Khi tôi sinh cho bạn một đứa trẻ.
--
* Tôi cho rằng thế giới hiện đại, tình huống tự do tình dục và mất định vị giới tính là một trung tâm. Ví dụ tiêu biểu là diễn đạt của một ca sỹ người Mỹ có tên Lady Gaga. Lady Gaga là người đồng tính và những bài hát, video của cô thể hiện chủ đề này.
** Sự đợi như là một tình huống ngưng đọng giãn cách thời gian của ý thức tỉnh thức. Tình huống đợi này được diễn đạt trong vở kịch nổi tiếng "Waiting Godot" tại Pháp, được sáng tác và biểu diễn vào khoảng năm, 1958, 1960.
---
Jesus. Chữ viết về bạn tạo nên tôi.
18.1.2013.
Chúa trời của tôi.
Tôi buồn thảm. Nơi mảnh đất dưới chân tôi. Mảnh đất đang trôi trong một khoảng không vô định.
Nơi tôi đứng, như một cái cây- vừa đủ cho cả gia đình tôi bám vứu.
Theo lời chúa, năm 23 tuổi, tôi bắt đầu hiện tồn chính tôi bằng việc lập gia đình và sinh những đứa con. Cuội nguồn hạnh phúc tôi là những đứa con. Trung tâm cuộc đời tôi, hiện hữu tôi, chẳng điều gì còn quan trọng với tôi hơn.
Nỗi sợ hãi của tôi dành cho ngài.
Có phải, cơn giận dữ của ngài sau đại chiến thế giới lần thứ hai vẫn chưa nguôi *?.
Nơi mảnh đất tôi đứng. Châu Âu. Tôi không tìm thấy hình ảnh chính mình**.
Tôi sống trong thành phố. Mảnh đất dưới chân tôi. Chúng đang trôi trong một khoảng không vô định.
Một ngày dài, tôi tới Nơi Đây. Tôi chờ đợi bàn chân tôi mọc rễ nơi mảnh đất này. Tôi cầu nguyện.
Tôi chờ đợi bàn tay tôi mọc rễ nơi mảnh đất này. Tôi cầu nguyện.
Đừng bắt tôi ăn. Chúa trời của tôi. Tôi buồn thảm cho ham muốn tôi nơi ngài.
Tôi cầu nguyện, tôi chờ đợi, bàn chân tôi mọc rễ. Tôi cầu nguyện, bàn tay tôi mọc rễ.
Tôi không ăn. Chúa trời của tôi. Tôi buồn thảm cho ham muốn tôi nơi ngài.
Có phải, cơn giận dữ của ngài sau đại chiến thế giới lần thứ hai vẫn chưa nguôi ?.
Trong thành phố, tôi đã không thể biết tôi cần phải làm gì
- là hiện hữu tôi.
Tôi để tang cho cái chết nơi bàn chân tôi. Nó đã không sao mọc rễ.
Tôi để tang cho cái chết nơi bàn tay tôi. Nó đã không sao mọc rễ.
tôi không thể ăn.
Tôi có thể làm gì, khi tôi là kẻ bị mất***. ?
Những người bạn của tôi. Người đồng tính. Người tìm khoái lạc bởi số lần giao hợp. Họ không có gia đình. Họ không sinh những đứa con và họ cười nhạo chúa trời.
Nơi mảnh đất tôi đứng. Châu Âu. Tôi không tìm thấy hình ảnh chính mình.
Chúa trời của tôi. Tôi buồn thảm cho ham muốn tôi nơi ngài.
Tôi để tang cho cái chết nơi bàn chân tôi. Nó đã không sao mọc rễ.
Tôi để tang cho cái chết nơi bàn tay tôi. Nó đã không sao mọc rễ.
Jesus. Chúa trời của tôi. Tôi là kẻ hóa giải nỗi đau hiện tồn nơi cha mẹ tôi. Bằng cách nào, chúa trời đã cho họ sinh ra tôi.
Jesus, tôi chờ đợi bạn chỉ cho tôi cái chết của bạn, ở trong tôi. Khi nào tôi đã tìm thấy là một chính tôi- là một chính tôi. Gia đình tôi, những đứa con tôi sinh ra và cha mẹ của tôi.
Ở thời điểm tôi tìm thấy chính tôi, nơi chúa trời. Jesus. Tôi đã không thể viết về điều đó.
Tôi đã nói về điều đó. Tôi ở trong giọng nói đến từ chúa trời. Tôi đã từng hiện hữu về điều đó. Tôi ở trong hình ảnh đến từ chúa trời. Jesus.
Jesus.
Một ngày tôi tới Nơi Đây, lời của bạn là trái tim tôi.
Hình ảnh của chính tôi, là nơi tôi nhìn thấy bạn.
Jesus.Jesus.Jesus.
nơi bàn chân tôi. Nó đã không sao mọc rễ.
nơi bàn tay tôi. Nó đã không sao mọc rễ.
Kính lạy đức chúa trời. Người là cha của tôi.
Tôi cần phải nói với người bằng ngôn ngữ nào cho nỗi đau hiện tồn tôi**** ?
Tôi cần phải viết với người bằng ngôn ngữ nào cho nỗi đau hiện tồn tôi ?
Nơi cơ thể tôi, nơi khuôn mặt tôi, hình ảnh nào mà người sẽ trả lời với chính tôi ?.
--
* Trong chiến tranh thế giới lần thứ 2 "bấn loạn, rối loạn tinh thần" trong nhận diện bản thể các giống người là một sự kiện tập thể trên toàn thế giới. Tình huống "chiến tranh, giết người" là một tình huống phổ biến. Năm 1945, sau sự "giết người Do Thái hàng loạt bằng hơi ngạt" Phát Xít Đức là sự kiện " bom nguyên tử" do quân đội Mỹ ném xuống Nhật Bản. 10 nghìn người chết trong vài giây. Sau đó tâm điểm vào năm 1968 là" cuộc cách mạng trong quan niệm về tình dục" tại Mỹ và Châu Âu, giới trẻ phản đối chiến tranh tại Việt nam bằng khẩu hiệu "làm tình thay vì chiến tranh".
** Hình ảnh chính mình/bản ngã là một sự thống hợp nhất thiết để giao tế cá nhân( gặp gỡ, trò chuyện) diễn ra. Văn minh nhân loại ngày nay, nhận diện bản ngã là mang tính toàn cầu, không phụ thuộc vào vùng địa lý. Theo lời của Jesus. " luật pháp là : hãy hết lòng, hết linh hồn, hết ý yêu mến chúa, Đức chúa trời của ngươi... và yêu kẻ lân cận như mình.." ( Ma-thi-ơ: 22.38-39). Nếu không thể yêu kẻ lân cận, không thể coi kẻ đó như là mình thì đây là một tai họa. Vì như vậy là không yêu mến chúa, và Đức Chúa Trời không là của người đó. Sự giết chóc lẫn nhau sẽ tất yếu xảy ra ( Ga-la-ti : 5.14-15)
***Bài thơ này tôi viết, sau khi tới tham gia nhóm tại một nhánh mới của Đạo Tin lành tại một khách sạn Băng kok. Nhóm này tới từ Thụy Điển. Gia đình cha đạo có 4 người con. Nhóm của họ chú trọng về sự ăn kiêng với hình ảnh cây Thập Giá, là hình ảnh trái tim. Họ muốn học tiếng Thái và tìm hiểu văn hóa Thái Lan. Trong nhóm đạo này, họ thấy tình yêu nơi Chúa Trời vì họ là những kẻ bị hư mất, kẻ bị thua cuộc.
**Ngay sau khi Jesus chết, trong lúc các môn đồ nhóm họp lại, Đức Thánh Linh giáng lâm và họ nói được các thứ ngôn ngữ khác nhau ( Công vụ các sứ đồ: 2.1-4)
---
Jesus. Lời nói về bạn tạo nên tôi.
18.1.2013
Mỗi buổi tối.
Khi nằm.
tôi mọc lên trên mặt đất một mầm cây
đau đớn.
Mỗi tối, tôi đã không hiểu tại sao.
tôi cần bạn phủ nên mầm cây tôi sự dịu ngọt.
Tôi là một cái cây.
Sinh tồn tôi hoang dại như loài thú
tôi mua những đôi giầy
tôi đánh sạch đôi dép tôi đi vào mỗi tối.
Sinh tồn tôi hoang dại như loài thú
đau đớn.
nảy mầm.
tôi cần bạn phủ nên tôi sự dịu ngọt .
Tôi sẽ tìm tất cả những thức ăn mà bạn muốn.
Tôi sẽ giết một con hà mã
và nấu ăn cho bạn.
bạn hãy sinh cho tôi một bầy con tròn trĩnh.
Bạn - người với tôi là một- đầy đủ, duy nhất.
--
hãy chỉ cho tôi con đường mà tôi đang đi.
--
Sinh tồn tôi hoang dại như loài thú.
Đừng yêu tôi vì vẻ đẹp nơi cơ thể tôi -nơi chúa trời hiện hữu.
tôi không biết ông ta*.
( trong tiếng nói tôi, cha mẹ tôi có thể đặt tên tôi là đức chúa trời**)
...
Jesus. Con đường nào mà tôi sẽ đi.
Jesus, ở nơi mà tôi nghe những âm thanh nói về bạn.
hình ảnh của tôi là bạn. Khi bạn nhìn thấy tôi.
Tôi ở trong tiếng nói bạn tìm tới tôi. Ở mỗi nơi tôi đến.
Jesus
ở nơi mà tôi nghe những âm thanh nói về bạn.
là chính tôi.
Nếu tôi được đặt tên là đức chúa trời
Jesus, bạn ở trong tôi.
Tương lai của tôi ở trong sự chết của bạn mà tôi nhận biết trong tôi.
Mỗi ngày tôi tỉnh thức-, là bạn.
Những người tìm đến tôi. Lời nói của tôi với họ mọi lúc luôn là sự thành thật duy nhất.
--
*Trong kinh cựu ước, người viết không thể phân định với người nói và người làm vì lời là của Đức Chúa Trời.
** KrishnaKumar trong tiếng Tamil cũng có nghĩa là một vị thần, Chúa trời. Từ nàyn là một cái tên phổ biến người Tamil dùng đặt làm tên một người. Tất tả những người theo đạo Hồi đều có thể đặt tên con trai của họ là Mohamet (tên vị tiên tri được nhận lời của Đức chúa Trời trong đạo Hồi).
--
Quỳnh*.
--
Đừng cười giễu tôi.
Về khoảng trống rỗng mà bạn có.
Không mảnh đất nào cho tôi chỗ đứng.
Không một không gian nào chứa đựng những ý nghĩ tôi, những dòng chữ tôi.
Khi tôi là một người đàn bà, tôi hồn nhiên đến thế,
Tôi đã bay như loài chim.
Nơi tôi dừng lại ở bất cứ đâu, mảnh đất nơi tôi dừng lại, những chàng trai tới si mê tôi, những người đàn ông tới si mê tôi.
--
Quỳnh.
--
Đừng bất an trước tôi.
Về sự xuẩn ngốc mà bạn có.
Mỗi tháng, những chàng trai đã đổi giới tính vì tôi không đủ tình yêu có thể chạm tới chàng.
Nỗi đau tôi.
ơi , Quỳnh.
Đừng phủ nhận những điều mà bạn bấn loạn tới từ tôi
khi bạn buộc phải hiểu về tôi.
Mỗi tháng, những cô gái đã đổi giới tính vì tôi không đủ tình yêu có thể bao chứa nàng.
Nỗi đau tôi.
Khi nhìn tôi, bạn đã không thể phân biệt được điều gì ?
hãy ăn đi- này là thân thể tôi. Hãy uống đi- này là máu tôi*.
Đừng hiếu thắng với tôi. Khi tôi không có thể cho bạn được điều gì. Tôi chỉ có thể cho bạn lịch sử dân tộc của tôi. Một lịch sử đầy những vết đau bạn đã phải học thuộc. Và vì thế, bạn có thể nhìn thấy chính mình.
Khi bạn không thể nói với tôi. Tiếng nói ở bên ngoài vẻ đẹp nơi cơ thể tôi.
Khi bạn không thể hiểu về tôi. Sự hiểu ở bên ngoài vẻ hồn nhiên nơi khuôn mặt tôi.
Quỳnh.
Nỗi đau tôi.
tôi đã bay như loài chim.
Đừng làm như một người đàn ông trước tôi.
Khi tôi tìm bạn, không phải vì chỉ tôi là một người đàn bà.
--
ơi bạn.
Nỗi đau tôi.
Quỳnh ơi
--
tôi đã bay như loài chim.
Đừng cười giễu tôi.
Về khoảng trống rỗng mà bạn có.
19.1.2013
Quỳnh, tôi không phải là Jesus.
không phải là gã cộng sản đó.
Quỳnh, tôi không phải là Jesus.
hãy ăn đi- này là thân thể tôi, hãy uống đi- này là máu tôi**
Quỳnh,
Nếu tôi còn có một điều gì để cho bạn, tội lỗi là tôi,
gã cộng sản đó.
--
*.Quỳnh, đó là một cái tên tiếng Việt dùng đặt tên cho một người.
**. Trích ý trong Kinh Tân Ước, Ma-thi-ơ 26.26-29.
---
Bản sửa năm 2016 và lần cuối ngày 7.6