Thứ Tư, 28 tháng 5, 2025

Cho thế giới trở thành- Mẹ và các con.

 Đó phải là khoảnh khắc khi tôi đã sở hữu trọn vẹn hào quang của niềm ngưỡng mộ thần thánh ở bất chợt mỗi khoảnh khắc ai đó cảm nghiệm sự hiện diện tôi và các con tôi, là niềm an toàn sâu thẳm của vẻ đẹp nơi yếu đuối được tròn đầy để trở nên mạnh mẽ. 


Nơi những nỗi sợ hãi ngu xuẩn phi lý đã hài hước đến đau đớn vì không thể nhận thức bởi khoảng khắc của nhận biết chưa đi đến. Chúng tạo thành sức mạnh cổ sơ tàn nhẫn của hủy diệt . Nơi tôi đã buộc phải run rẩy đi đến chúng bằng sự hồn nhiên xinh đẹp nào đó, thứ duy nhất tôi sở hữu và buộc phải ý thức-nó là vũ khí duy nhất tôi . 

Niềm hài hước đau đớn nào ? 

Sự ngưng đọng của khoảng khắc của hiện thực tàn khốc được đó bằng sức mạnh cụ thể của vật chất, tiền bạc và sự tách biệt những tình thế ý hướng chỉ trong khoảng khắc đó. Đối lập với nó là sự ngưng đọng khoảng khắc của sự khách quan, ngây thơ chữ nghĩa thụ động, tôn trọng bởi niềm tin hồn nhiên tuyệt đối vào điều đúng, sự thật, công lý nghiễm nhiên có được quyền lực tuyệt đối trong xã hội. Tất nhiên tôi cũng đã không nghi ngờ những điều này. Sự thụ động của 2 điều này dành cho một cuốn sách đã trở thành nơi đảo ngược nền đất tạo thành nhóm chủng tộc thông minh nhất, cho đến nay được tính đến. Tôi không nghét hoặc đổ mọi tội lỗi tới chủng tộc Do Thái. Thật hài hước khi tôi dùng từ "chủng tộc" bằng tiếng Việt.  Âm hưởng của nó gợi nên khiến như tôi đã đảo ngược không gian thời gian vài lần về quá khó và tới tương lai.  Từ " chủng tộc " và từ " tương lai" đã thật hài hước hơn nữa. Tôi muốn cười thật lớn, như một người đàn ông. Hoặc cười như một phụ nữ già cỗi nào đó tự coi mình là một mụ phù thủy,  với sự khôn ngoan bà ta sở hữu, vẻ xinh đẹp của đàn bà bà ta có hay không sẽ không còn mang nghĩa.  Sự độc ác chiếm giữ kiến thức và niềm sâu sắc mà sự xinh đẹp không thể đi đến . Niềm tự tin của tôi, một nàng đàn bà Việt, Châu Á, với vẻ cổ sơ thuần phác của nhuần nhị. 

tương lai. 

Một tương lainàng ấy khẩn nài tôi đi đến chọn tôi là giải pháp duy nhất cho nỗi đau đớn tận cùng của nàng đã từng chịu đựng bao nhiêu ngàn năm nay , nó đã bám vứu vào tôi, dìm tôi tới tận đáy nỗi tuyệt vọng, khẩn nài, khẩn nài tôi biết đến, kể cả cái chết của tôi hoặc bất kỳ ai đã bám lấy và vùi chôn hòng tìm được bất kỳ tia sáng cứu dỗi hi vọng mỏng manh nào. Tôi chỉ nhìn thấy tuyệt vọng sâu thẳm , không có bất kỳ chết chóc nào chạm đến tâm trí tôi, điều mà tôi nhìn thấy khiến nỗi run rẩy niềm bản năng trực giác trỗi dậy hành hạ tôi tới cùng kiệt, cùng kiệt để tìm đường đi, cho tôi, và các con tôi. 

Những bản năng trực giác đã chiếm lĩnh toàn bộ tâm trí tôi, hành hạ tôi mỗi khoảnh khắc hiện tồn thêm bất tận, tra khảo tôi rành mạch những chi tiết về "siêu ngã" "chúa trời "hay bất kỳ từ ngữ chết tiệt nào mô tả rõ ràng đầy đủ, chi tiết, ràng mạch khái niệm đó. Thật đáng nôn mửa, thật buồn nôn, nôn mửa,, toàn bộ hiện tồn là tôi trôi nổi bất tận ở mỗi khoảnh khắc chúng tra vấn hành hạ tôi để đạt được điều chúng muốn, niềm đau đớn tăm tối tàn ác hoang dại hồn nhiên đó.


Vẻ xinh đẹp của tôi, với chỉ mình tôi là sự yếu đuối bất tận của sự xâm chiếm, không bất kỳ ai có thể bảo vệ, kể cả chính tôi, khái niệm "siêu ngã" ," chúa trời" chết tiệt đáng nôn mửa đó, thật sự chết tiệt và đáng nôn mửa.  Vẻ xinh đẹp của tôi bên cạnh chàng cũng càng thêm yếu đuối và bị xâm chiếm bởi khái niệm chết tiêt đáng buồn nôn đó , chúng tỏa hào quang khiến tất thẩy những sinh tồn xung quanh tôi và chàng ta trở nên bị kích động bởi xung lực tăm tối tà ác dâm đãng tràn ngập trong không khí và trong phổi chúng khiến chúng đứng ngồi không yên từng khoảnh khắc,  từng khoảnh khắc lại trôi nổi hành hạ chúng như miên viễn của niềm thần thánh ma quỷ cùng xâm chiếm chúng nhằm tấn công tôi và chàng ta với niềm sung sướng của cảm nghiệm bất chợt mạnh mẽ tràn đầy chúng có. 

Vẻ xinh đẹp của tôi, các con tôi và chàng có khiến tất cả các sinh tồn ấy bình an trở lại. Đó là một câu hỏi mà tôi run rẩy tìm kiếm đường đi để nhìn thấy tất cả những gì,  những gì, sẽ trở thành 


Toàn bộ bầu khí quyển, toàn bộ không khí xung quanh tôi và chàng đã phân rã thành từng mảnh riêng biệt mà một số ít sinh tồn chiếm giữ được để sống sót. Thiếu oxy trong sinh quyển, tất cả các sinh tồn đã sinh ra, sống và chết vô danh với ý niệm về sự thật, lịch sử hay ý niệm chết tiệt mơ hồ nào đó về chúa trời đã trương nở hành hạ tôi với nỗi tuyệt vọng đã bao nhiêu ngàn năm. 

Tôi đã buồn nôn , ở bất kỳ khoảnh khắc nào chúng hành hạ tâm trí tôi như cơ thể tôi cho tôi được nghỉ ngơi với chàng bằng cách, tôi dường như cần được thụ thai vừa những khoảnh khắc trước đó, mang thai bởi chàng và tâm trí tôi được bình yên không phải bận rộn chiếm giữ chàng ở bên cạnh tôi cho niềm sợ hãi yếu đuối khôn nguôi bên tôi cần được chàng bảo vệ. 

Những điều cổ tích này cũng thật đáng buồn nôn, mệt mỏi, những yếu đuối nơi tôi cần được diễn đạt cần được thuyết phục với những hiển nhiên tôi đã nhìn thấy đã kiểm nghiệm bởi nỗi đau đớn chết tiệt tàn ác hồn nhiên  xuẩn ngốc. những phân tử khí quyển khái niệm " chúa trời" siêu ngã chết tiệt đó hành hạ tôi bởi nỗi sợ hãi mà tôi không có. Niềm yếu đuối nơi tôi, đã chưa từng có sự sợ hãi đó, chúng đã thật chết tiệt và buồn nôn. 

Sự thông minh hay xuẩn mà tôi sở hữu cần chạm đến, cần hành hạ, cần đánh đập, cần yêu đến trở nên ma quỷ , cần làm tình đến trở nên tuyệt vọng .

 Niềm sung sướng của tâm trí khoa học thiên văn và các vì sao với lỗ đen giãn nở rộng rãi hay vừa khít nơi cảm giác đặt vào, thật chết tiệt buồn nôn và đáng khạc nhổ khinh bỉ,  cần phải xử tử, giam tù và chung thân tòa án xét xử tội ác chống lại loài người,  tôi buồn nôn quá, bầu sinh quyển này. Cần cảm ơn ý niệm siêu phân tử " Do Thái " nơi tôi đặt tâm trí tôi vào đó để kết tội, nơi con người và súc vật là một dải hành vì liền mạch, được cụ thể hóa liên tục đã nhiều ngàn năm, gây đau đớn bởi nỗi thần thánh bởi loài người được phân tách đến từng phân tử. Nơi tôi sở hữu những chữ nghĩa này và "chơi "với chúng, niềm đau đớn chết tiệt của tôi khiến tôi buồn nôn, tuyệt vọng cần được yên ổn với chàng," muốn mang thai ", những khoảnh khắc đó, đã thật đau đớn hài hước. 

Những khoảnh khắc đã thật buồn nôn, chết tiệt nơi khoảng cách giữa tôi và chàng tôi cần phải nối chúng sao cho liền mạch tới từng siêu phân tử. Còn bất kỳ câu từ nào đủ tục tữu và bẩn thỉu để tôi có thể diễn đạt ở đây. Và bầu sinh quyển nối giữa tôi và chàng tôi cũng cần tạo từng những siêu phân tử nhỏ để chúng trôi nổi đầy ắp tạo sinh khí phải như oxy để chàng các sinh tồn xung quanh chúng tôi được an bình sống một cuộc đời bình thường không đau đớn với những niềm hạnh phúc giản đơn. 

Nơi sự hiện diện giữa tôi và các con tôi là niềm yếu đuối tận cùng, tôi đã không thể bảo vệ chúng, trong bầu sinh quyển đã cạn kiệt từng phân tử. Những siêu phân tử tiếp tục tách biệt và tan rã từng mảnh nhỏ hành hạ tôi phải tìm kiếm chàng bảo vệ tôi và các con tôi như cơ hội duy nhất trước những điều phi lý đó tiếp tục trêu ngươi bám víu dìm tôi xuống đáy sự tàn ác tuyệt vọng của những sinh tồn cần được mang nghĩa. Tôi phải làm gì ? Sự thuần khiết của tôi phải được chứng mình rằng tôi sẽ phải tìm thấy chàng, chúng hài hước quá, nơi nỗi sợ hãi của tôi chưa từng tồn tại trước bất kỳ bí ẩn nào, trước bất kỳ khái niệm chúa trời thần thánh chết tiệt nào. Trộm vía, nơi các con tôi được sinh ra bởi tình yêu của tôi dành cho chàng ta đã bị phản bội, tôi cần yếu đuối rồi mạnh mẽ hơn nữa để dành giật lại được chàng với sự toàn năng mà tôi cần được sở hữu, một cách buồn nôn, chết tiệt và đáng khạc nhổ, đó - tôi không thể gọi bất kỳ ai tới cứu giúp tôi, ngoài chính tôi khi chàng ta đã phản bội tôi, hết lần này, tới lần khác. và tiếp tục đòi hỏi ham muốn bất tận khẩn thiết đe dọa hành hạ tôi phải cung cấp

Niềm cổ tích chết tiệt này, thật buồn nôn. Nơi tình yêu chàng tưởng như từng khoảnh khắc lãng mạn dành cho tôi luôn đã là ảo tưởng đã tan rã từng phân tử, từng siêu phân tử. chàng đã ý không thể ý thức , đã ý thức với niềm yếu đuối bất lực tê liệt của miên viễn đau đớn đã bao nhiêu ngàn năm. 

Hơn 2 ngàn năm trước, nhận thức bởi tâm trí và lính hồn chàng đã được bao bọc được bảo vệ bởi vùng đất nhưng trí nhớ chàng đã bắt đầu những biểu hiện kỳ quái, nó bắt đầu xáo trộn không gian thời gian và địa lý trong sự liên kết rộng lớn nào đó. phép màu, lời tiên tri và những dòng chữ được cất giữ trong nhiều cuốn sách cần có chung một tiêu đề về sự bình đẳng giữa những đứa trẻ và cha mẹ chúng. Những cụ thể và ẩn dụ thật đáng chết tiệt biết bao sinh linh đã mắc kẹt trong phép màu từ cuốn sách đã cạn kiệt màu mỡ giàu có những ý tưởng nhiều đến nỗi chúng như ngàn vạn phân tử không khí bay xung quanh một từ được nghim trong đó. Hai ngàn năm, khi bầu sinh quyển đã tràn ngập dày đặc bởi những phân tử ý nghĩa ý tưởng từ cuốn sách, chúng bắt đầu rời rã, cạn kiệt bởi những kẻ nối liền khoảng cách giữa động vật và loài người đòi quyền hiện hữu đã cầm giữ cuốn sách này ngay khi nó được viết ra. Trí thông minh của họ tạo ra niềm tăm tối hút cạn khí quyển và lan truyền không thể kiểm soát, đã bởi máu và những bí mật trước khi cuốn sách được viết.



Thứ Hai, 19 tháng 8, 2024

Về tương lai của một" Hoa Kỳ, nước Mỹ"..


Giấc mơ ngày hôm qua khiến tôi mệt mỏi về thực tại. Trong giấc mơ " người ấy của hiện tại trong tâm trí tôi" hồn nhiên tận tụy "chui' vào "màn" khi tôi và các con đang ngủ. Viết từ " màn" chắc nhiều người Mỹ sẽ không hiểu. " Màn " là một vật dụng chống muỗi ở VN được dùng phổ biến trong tất cả các gia đình, tất cả mọi người ở VN đều dùng khi ngủ. Trong gia đình Việt, khi con cái còn nhỏ, tất cả các thành viên trong gia đình có thể ngủ chung giường. 

Ở Mỹ 9 năm, "đàn bà thuần Việt", anh ngữ cơ bản. 3 năm qua, với tất cả những gì là tôi, sức mạnh là tôi, kiến thức tôi có, những gì đang xảy ra với tôi và các con tôi đã khiến thứ duy nhất hiện hữu nơi tôi đang sở hữu, vẻ trẻ trung xinh đẹp so với tuổi, vũ khí cổ sơ của đàn bà, tôi chỉ còn cách chống trả chiến đấu và tấn công đến cùng bằng vũ khí duy nhất đó, để sống sót, giành lại tấý cả những gì tôi xứng đáng phải có - các con tôi.

Khoảng cách kiêu hãnh xa vời không thể tới gần sự hiện diện là tôi, -người đàn bà xinh đẹp kiêu hãnh, niềm tình tế thẳm sâu nơinàng sở hữu- kiến thức, sự uyên thâm- nơinàng đã buộc phải học hỏi, niềm ý thức đi đến, gắn kết chúng sao cho gần gũi - như là chúng đã chưa hề tồn tại.

Đó là điều tôi học được từ những gì tôi buộc phải vượt qua, không còn bất kỳ điều gì khác. Biểu tượng về " một người đàn ông đích thực" hoặc theo bất kỳ nghĩa nào- điều mà tôi buộc phải học hỏi và trở thành, như trong hình dung duy nhất của họ về đàn bà- tôi phải đi đến cùng, lần theo dấu vết họ để lại để có được - dù bất kể đó là gì. 

Sự chân thành tận tụy nguyên thủy đó - là an toàn, là tình yêu nơi anh ta sẽ không bao giờ thay đổi- trong giấc mơ đó, cảm giác rất thật khiến tôi mệt nhọc với chính mình cho bản năng tâm trí sẽ thôi thúc nàngấy tìm kiếm mọi cách không sao ngưng lại, theo những -cách ngu ngốc-nào đó nhằm kiểm chứng bởi anh ta.

Anh ta đã không hề trả lời tôi sau những lo lắng và tin nhắn dồn dập không ngừng nghỉ của tôi gửi tới anh ta. 

Khủng bố tôi, block tôi không lý do.

Có thể lý giải, thuần túy, đó đã là những "xung động ngu xuẩn, ích kỷ u tối" của tâm trí trong một bối cảnh bản năng thôi thúc và kiểm soát bởi " một chu kỳ của sự dũng cảm liều lĩnh" đi đến cùng của "chân lý sự thật" mà cuối con đường đó là gì, anh ta chưa thể rõ ràng làm sao anh ta có thể đi đến. Cho dù ý thức để đi đến hành vi đó đã là đến tận cùng, bởi những trả giá cùng kiệt bởi bao nhiêu người đã oan ức bởi tất cả giá trị tạo nên loài người, tạo nên công lý, tạo nên văn minh bởi đất nước này bị chà đạp...

Tôi đã chờ đợi và hi vọng, hoặc đó đã là ảo tưởng, một chút ý thức anh ta dành cho những gì tôi đã làm cho anh ta, được anh ta suy nghĩ và hiểu ý nghĩa của nó, không cần nó mang bất kỳ nhãn mác nào, như tình yêu "đàn bà" nào đó mà, tôi cũng đã hằng chờ đợi.

Sự yếu đuối mà anh ta đã mạo hiểm liều lĩnh với ngay cả "mạng sống" ý thức về mình nơi chúa- anh ta đã phó thác nơi mù mịt của ý thức mệt mỏi hoang mang bất an không nơi nương náu và thù nghét sự yếu đuối. Anh ta đã " buông xuôi" gửi gắm nơi tôi, một người đàn bà. Như người đàn bà nói chung bất kỳ xinh đẹp nào đó mà anh ta đã gắn bó chung thủy ( hay không) và sự phản bội - nơi tình yêu anh ta nhìn thấy hình bóng ẩn hiện của bản ngã mình. Và mảnh đất đó, - người đàn bà đó đã được định vị bằng tất cả những gì anh ta có- bị cô ấy cướp mất trong toàn thể niềm kiêu hãnh xinh đẹp hồn nhiên của cô ta, như anh ta đã từng biết và nhận biết mình. 

Tôi đã rất chán nản trải qua chứng nhức đầu hiện diện là tôi bản năng mách bảo tôi phải nhắn tin cho anh ta về nó vào lúc 3h sáng, sau đó tôi mới có thể ngủ. 

Tôi đã "thật thù hận "toàn bộ tâm trí tôi- tiếng Việt, toàn bộ sinh tồn nơi cơ thể tôi để nhận biết anh ta - nghĩa là gì.

Niềm kiêu hãnh của tôi, tôi đã không cần bất kỳ điều gì , chỉ với một mình tôi nhận biết nó, là đủ. 

Nhưng nó đã yếu đuối mỏng manh đến nỗi- điểm bám của nhận thức tôi nơi thực tại, buộc phải là bản năng sinh tồn và trực giác, cho dù bất kể nó là gì. Niềm kiêu hãnh đó cần được nhận biết đầy đủ để "bảo vệ" nó như là một ai đó khác, ngoài tôi. 

Tôi biết, anh ta sẽ thực hiện lời hứa mình, sau ý thức mệt mỏi vì chiều ý niềm yếu đuối và tuân theo chỉ dẫn của bản năng- thứ mà đến tận cùng là chính mình, đôi khi anh ta thù nghét đê hiểu nó, xa hơn, vượt qua tất cả những gì anh ta đã phải chịu đựng. 

Trong giấc mơ đó, anh ta đã tận tụy với tình yêu mà tôi đã chán nản vì sự đơn giản nhạt nhẽo của nó. Anh ta đã đi đến cùng để mang cho tôi tất cả những gì tôi cần, sự an toàn của gia đình và cảm giác nguyên sơ của tin cậy thân thuộc trọn vẹn tình vợ chồng. 

Tôi đã kiên quyết đến cùng"đào một cái hố "từ hiện thực tàn khốc xung quanh anh ta bằng tất cả những kiến thức tôi có, niềm kiêu hãnh cô đơn của tôi- bản năng của một người đàn bà, bằng tình yêu vô điều kiện của nàng ấy dành cho anh, tôi đã " cắt " thời gian và không gian nơi hiện thực mà anh trôi nổi. Thật hài hước, đôi khi tôi cũng đã trôi nổi với " cái hố " của mình với niềm căm hận cả tin ngây thơ của chính mình mà tôi đã không thể phân tách tàn nhẫn để vượt qua. Tôi đã lôi kéo anh tới ngôi nhà, nương náu tình yêu loài người, đã trôi nổi, vô vọng, đau đớn, hồn nhiên. 

Nỗi đau đớn ngàn năm nơi mảnh đất cơ thể tạo thành anh doạ dẫm tôi đi đến, khi chúng ta là một. Sự mệt nhọc hài hước đó đã hành hạ cơ thể  hai chúng ta ở khoảnh khắc đó -vì chúng ta đều biết chúng cần phải đi đến, nhàm chán và căm nghét với tình yêu "nào đó gì đấý này nọ kia" . (Anh thấy đấy, dù bất kể sự mạnh mẽ hay yếu đuối nào chúng ta sẽ có trong tương lai, - cho dù anh hay em là người phản bội hay chúng ta sẽ đủ tình yêu và niềm tin đi đến cùng.)

Tôi đã tuyên bố và đã không thể dừng lại việc tìm kiếm mọi dấu vết như là lối cách tôi sẽ buộc phải " sở hữu" anh ta, là duy nhất. Bất kể, điều đó là những cảm giác được nhận biết trong giấc mơ hay là đường dây của trực giác dẫn dắt tôi nhận diện. Bất kể điều gì liên quan đến hiện tại, hiện thực, ảo ảnh, ảo tưởng hay những tình yêu nơi anh ta dành cho tôi đã đủ mạnh mẽ hay yếu đuối tôi cần nhận biết. 

Chúng ta có một cuộc gặp gỡ cách đây không lâu...niềm bất an bất tận của nàngtôi về những điều chắc chắn hay bất định, khoảnh khắc của thời gian vô tận khi anh không ở bên...cần anh luôn ở bên cho tới khi chắc chắn chúng ta hoà làm một để cùng nhau tạo thành tương lai, những tương lai.

trước đó, hiện thể của nàng tôi đã đi đến tận cùng và buộc phải tìm kiếm nơi nương náu như là cách trôi nổi duy nhất. Niềm tin của tôi, hiểu biết của tôi về hiện thực và hành động của anh ta là giải pháp cho hiện thực đó sẽ được có một khởi đầu thay đổi...

Tôi đã tưởng như, tôi đã cảm giác như loài người, đã chỉ duy nhất tôi và anh ta phải tìm thấy và cùng đi đến tận cùng con đường đó, để giành lại các con tôi.

và nỗi đau đớn tận cùng tạo nên loài người nơi tôi đã buộc phải tìm cách dành lại.

nơi tôi đã cố gắng bằng tất cả những gì tôi có, để tâm trí tôi có một điểm nối nơi anh ta đang ở trong một " chu kỳ của lòng dũng cảm".  Tôi đã thật không muốn chúng hài hước như thế, nó đã dường như lãng mạn được nàng ấy hình dung như là tất cả những hiện thể.

 điểm nối cho những gì tạo nên loài người.  Nơi đó, -những khoảnh khắc tàn khốc và hủy diệt của ngu xuẩn sẽ có được bài học của nó từ nơi công lý được thực thi nơi nền văn minh đi qua những khúc quanh hay ngõ cụt của ý thức.

Tôi đã đăt câu hỏi : 

Liệu tôi , anh và các con chúng ta có phải là người phải tạo dựng nên toàn bộ đế chế tâm trí của những cảnh huống loài người cần phải tính tế thêm tới từng khoảnh khắc, được phân tán qua không gian thời gian, qua những đất nước, qua những vùng đất qua những cuốn sách, qua những trường đại học, qua những thư viện  ? 

Tôi chờ thời gian đi đến, chờ tôi được hiện thể tất cả là tôi mà không ngây thơ cả tin dại dột trôi nổi để tìm thấy mình đôi khi chỉ là một điểm va chạm tâm thức vô định của trần trụi . 

Hiện thể tất cả là tôi, từ anh ta, hoặc câu trả lời sẽ không giống như những gì tôi chờ đợi, trong giấc mơ đó. 


Tôi đã thật căm nghét những khoảnh khắc bất tận của niềm bất an mơ hồ dẫn dắt tôi tìm kiếm không ngừng anh ta, để được bảo vệ, để được những gì xứng đáng là tôi và các con tôi được hưởng . Niềm che chở yêu thương bởi tình yêu an toàn đầy đủ,- như bởi nỗi yếu đuối của tôi đã đủ mạnh mẽ, như nó cần phải vậy, để không đủ vừa lòng ai đó, câu đố mà tôi buộc phải tìm câu trả lời.

 Tôi có quyền lực gì cho tương lai ?

Tôi không có giễu cợt anh ta bằng cách mà người Việt gọi tên đất nước này. Câu trả lời sẽ ở trong cách tôi xác nhận phán đoán của tôi về tương lai và hành động của tôi vì tương lai đó, phải là một giải pháp đầy đủ tận gốc cội rễ của đất nước này để các con tôi trở về trong vòng tay tôi. 

Làm sao tôi phân định được kỹ càng cách mà anh ta dối trá, tráo trở, lừa bịp, đểu cáng , liều lĩnh như một kẻ tội phạm nguy hiểm.. Với tình huống nào, nơi anh ta tìm thấy bản thể mình đã được khẳng định danh tính nơi chúa trời trong tôn giáo của anh ta, -kinh thánh. Điều này đã không còn bất kỳ nghi ngờ nào. Tất nhiên, tuổi và những đứa con anh ta có không giới hạn tâm trí anh ta để đặt ngược câu hỏi về bản thể căn bản nhất, nơi sự dịu dàng, niềm kiên nhẫn, sự tinh tế, vẻ xinh đẹp nhất thiết tôi phải là người sở hữu -không phải anh ta. 

Chúa trời nào đó trong tâm thức sẽ không trừng phạt anh vì những đứa con anh ta có, những người đàn bà anh ta đã yêu, người vợ mà anh ta đã từng sở hữu- nỗi đau đớn của tâm trí khao khát tận cùng được sống sót -được nhận biết hiện thực, tàn khốc hay yên bình để đi đến những điều giản đơn hay phức tạp nhất của hiện thể tôi đã từng sở hữu từ bao nhiêu năm nay, cô đơn  là một người đàn bà - đã có được niềm mơ ước của đàn ông, - sở hữu kiến thức và sự uyên bác để được kính trọng. 

Nơi sâu thẳm tâm trí tôi, nơi bản năng, nơi cơ thể tôi sẽ đủ kiên nhẫn để chờ anh ta đi đến ý thức mù mịt tìm nơi tôi trú ẩn , để được thông tỏ bởi gấp gáp, bởi hối thúc, để được xác nhận .

Nơi từng khoảnh khắc thời gian sự chờ đợi của thời gian đi qua tạo thành tôi, những điều không thể và có thể, nếu không phải bất kỳ duyên nợ nào cho chúng ta gặp lại nhau, gắn bó như tôi và anh đã từng.

Nếu không phải bất kỳ duyên nợ nào sẽ gắn kết chúng ta, tương lai của tôi và các con tôi đang tìm kiếm trên đất nước này, sẽ là một bất an mà sự yếu đuối của tôi phải thêm cô đơn, thêm mạnh mẽ,-cho niềm tin cho những giá trị tạo nên loài người thêm khẳng định. Từ anh ta, từ tình yêu nơi tôi dành cho anh ta trên mảnh đất này giúp tôi thêm niềm tin và sự hiểu biết.  Hiểu biết, để dành được điều giản đơn cuối cùng tạo nên loài người, không bị chia cắt, không bị "cướp lấy", dù bất kỳ lý do đau đớn thẳm sâu nào của hiện tồn nơi loài người đã biện minh, để đi đến.

Nơi tình yêu dành cho người đàn bà mà anh đã cảm nhận bản thân mình dù mơ hồ nhất, hoặc "bản thể" là từ ngữ anh ta chưa bao giờ chạm đến, nơi tình yêu mà anh đã tận tụy và cho đi vô điều kiện , những năm tháng tuổi trẻ, gia đình và những đứa con, rồi một khoảnh khắc nào đó đã trôi qua, anh đã nhận lại niềm đau đớn đến tận cùng, người đàn bà đó đã lấy đi tất cả như nàng ta vốn dỹ xinh đẹp hồn nhiên phải vậy.

Cô ta đã sử dụng toàn bộ sức mạnh tàn bạo cô ta có đáng ra phải bị trừng phạt nhưng kẻ bị trừng phạt bởi nhiều năm trong tù lại là anh ta.

Làm sao anh ta có thể hiểu được tình yêu vô điều kiện của tôi dành cho người đàn ông nói chung nào đó đã là anh ta, để tôi có được điều tôi đã hiểu sâu sắc giá trị của nó hơn bất kỳ điều gì khác, gia đình và các con. Tôi đã nhận biết đầy đủ bản thể mình trước tất cả những khoảnh khắc tâm trí dài vô tận của nhận biết mình như là tình yêu trước khi tôi trở thành đàn bà thực sự bằng cách sinh nở và chăm sóc các con tôi được an toàn, đầy đủ nhất. 

Sự giận dữ và đau đớn của tôi không dành cho gã đó, vì hắn ta đã sẵn sàng chịu nhận sự trừng phạt và cả đời sống trong tù tội ngay khoảnh khắc đầu tiên tôi biết ngõ cụt của tâm trí hắn ta là hủy diệt và bệnh hoạn nhằm duy trì sức mạnh ngu xuẩn trước tôi. 

Tương lai, tôi chưa biết, liệu tâm trí anh ta có thể đi đến tận cùng bản thể mình để nhận biết được tôi- là ai. Cách mà tôi đặt anh ta ở tất cả những ý nghĩa nào đó mà ý thức anh ta phải đi đến. Những điều tôi đã dành cho anh ta là gì - không phải bởi thời gian ngắn ngủi hay sau này gắn bó. 

Tôi đã không chịu đựng nổi thời gian và khoảng cách ngăn cản bản năng tôi đang thôi thúc không ngừng nghỉ, bằng tất cả những gì tôi có thể ý thức như là khoảng cách của vô vọng tôi đã nhìn thấy hi vọng hoặc chiến thắng cuối cùng đi đến chỉ bằng những run rẩy của ý thức tôi , để có thể sở hữu anh ta, như là lối cách duy nhất cho tất cả những gì tôi đang giành lại, tôi đang chiến đấu đến tận cùng, anh ta sẽ cho tôi sức mạnh và hiện diện của anh ta thuộc về tôi sẽ là giải pháp ? 

Sự thật đó đã lưu đọng trên cơ thể tôi nhiều thời điểm nhưng không gian lại trở nên trương nở vô tận trước khi tôi đối mặt anh ta, tôi đã buộc tôi phải kiểm chứng bởi chính mình mà không phải anh ta, sự thôi thúc đó, đã là nhất thiết bằng tất cả những nhận biết hiện thực " khốn kiếp" nào mà tôi có- sự "uyên bác"cô độc  tôi sở hữu bao nhiêu năm nay cần được cụ thể. Ý thức anh ta không hề đi đến những điều đó, có thể, nó đã giống như tình yêu dai dẳng vô điều kiện và dường như phi lý mà anh ta đã dành cho người đàn bà xinh đẹp hồn nhiên nói chung nào đó trong bao nhiêu năm với những đứa con anh ta đã có với nàng ta. 

Tôi không dám chắc, nơi ý thức bản ngã sơ sài mà anh ta đang có, đã dành cho một cấu trúc xã hội mà anh ta đã là một kẻ sở hữu trí thông minh, lòng can đảm và sự liều lĩnh hàng đầu. Như bất kỳ gã đàn ông nào, anh ta phải có được cảm giác " sinh tồn đầy đủ" trước tôi, hoặc sự mạnh mẽ mà tôi có, truy đuổi anh ta phải nhận được một sự khuất phục trong ý thức anh ta về một sự ngu xuẩn nào đó mà anh ta phải rời bỏ. Trời ạ, tôi đã thật muốn chửi thề, ngay ở đây, những dòng chữ này, nơi tôi buộc phải nương náu.

 Sự ngu xuẩn đó, cụ thể là gì ? Nó là những chi tiết rời rã mà tôi , có lẽ phải nối kết chúng để hiểu.

 Có lẽ, câu trả lời là  một sự "điềm tĩnh" cho toàn bộ bối cảnh được ý thức đau đớn và sâu sắc, bên ngoài niềm căm nghét mà anh ta đã có được để khẳng định về người đàn bà mà anh ta đã yêu đến tận cùng, đau đớn đến tận cùng. Ý thức đó, dành cho một sự thay thế của bất kỳ người đàn bà nào khác cũng là không thể mà bằng cách nào đó, khi nỗ lực mơ hồ nào đó anh ta có được. Nó đã xuất phát  từ một sức hấp dẫn thu hút nào đã xâm chiếm toàn bộ tâm trí, sinh lực của anh ta cho một niềm giản đơn chắc chắn về sự mạnh  mẽ, vững chãi và bảo vệ nó đã thôi không còn tự động thấm đẫm chạy trong toàn bộ sinh tồn là anh ta, mà bây giờ, để lấy lại được, anh ta buộc phải ý thức về nó. 

Tình yêu mà anh ta dành cho người đàn bà đó, đã quá đầy đủ theo một nghĩa nào đó mà cô ta đã không thể ý thức ngoài việc giữ cuội nguồn sự hấp dẫn, sự thu hút, sự lôi cuốn đó đến cùng tạo nên danh tính bản thể mình, bản năng vô luật pháp và sự tàn nhẫn mà nó luôn sở hữu. 

Nó là một sự đuổi bắt của hụt hẫng và đầy đủ, nó là một sự tự động hóa mà ý thức về toàn bộ bối cảnh nền tạo nên nó không phải là một điều nhất thiết phải đặt ra, nó không nằm trong giá trị của xã hội, cá nhân anh ta hoặc toàn bộ nền văn hóa.

Tất cả những điều này, sẽ cho phép tôi khiên nhẫn trước từng khoảng khắc thời gian trôi đi mà dự đoán của tôi về anh ta được kiểm chứng, để tạo thành nơi ý thức anh ta bắt buộc phải là- nếu như nó phải là duyên nợ, nó sẽ là ?. 

Tôi có một tới hai tuần cho điều này 

và sau đó, tôi có thể không cần quan tâm tới bất kể những động thái ngu ngốc nào của anh ta mà tôi đã biết, đã dự đoán.

Niềm kiêu hãnh của tôi sẽ đi xa hơn, cho tất cả những ngã rẽ của ý thức, nơi toàn thể, luôn có câu trả lời mà trước đó, sự cảnh báo của tôi đã bị coi thường, đã bị căm nghét, đã bị ngu xuẩn của trơ ỳ cùn mòn nơi ý thức- tạo thành sức mạnh tà ác nhằm biến tình yêu của tôi dành cho nó trở thành một trò đùa mà nó đã hối hận cũng đã ngu xuẩn y như thế, bởi trả giá nó đã nhận biết.

Niềm hối tiếc của tôi, có thể sẽ nằm trong giây khắc của hài hước mà trả giá cho nó tôi phải đo lường và cân nhắc kỹ càng cùng những hành động cụ thể. Sự tàn nhẫn của điều ngu xuẩn, nếu trả giá bằng sự hài hước của điều phi lý đã không thể hiểu, không thể ý thức, sẽ là một thảm họa cần phải kiểm soát tới cùng. Làm thế nào những giây khắc của nỗi sợ hãi kinh hoàng phi lý gây cười đó đã tạo nên những hành động tàn khốc là điều tôi cần phải hình dung. 

Tôi đã không thể phân định, niềm nghiêm túc nào tôi cần phải diễn đạt, tôi cần phải hành động để anh ta có thể hiểu sự u tối trong tất cả những gì anh ta đang làm, (cho dù, nó là lòng can đảm mà ít ai dám làm hay là hành động thông minh "xuất chúng" nào đó). Sự u tối đó, thuộc về nơi mà anh ta phải vượt qua, phải đi đến nơi ý thức để hành động sẽ thôi khủng bố ý thức anh ta về một " bản thể" nào đó mà ý thức anh ta phải đạt được nơi mình, từ sự yếu đuối tận cùng mà anh ta đã phơi bày, không xấu hổ, không nhục nhã, mà mệt mỏi, khinh bỉ và u buồn, cho một bối cảnh xã hội buộc phải thấu đạt- đã là- anh ta phải hiểu xa hơn, đau đớn hơn thế.

Sự yếu đuối đến tận cùng mà anh ta đã phơi bày, không xấu hổ, không nhục nhã mà mệt mỏi, khinh bỉ và u buồn đó, dành cho điều u tối - chắc chắn ở chính bản thân anh ta mà anh ta phải ý thức. 

Sự tình " xin tiền" mà anh ta đã trưng bày, nằm trong sự kiêu hãnh nào phải được thu xếp trong những hiểu biết sâu sắc nhất của toàn bộ bối cảnh đang đi đến điểm tận cùng của nó mà anh ta không được phép là nó. Vượt qua cái đáy tuyệt vọng đó, bằng niềm kiêu hãnh từ vị trí xã hội anh ta đã từng đạt được rồi bị tước bỏ bởi giễu cợt, phỉ nhổ một cách đơn giản hài hước. Nó, chắc chắn không phải được đo bằng tiền bạc hay bất kỳ điều gì tương đương nó, anh ta hoàn toàn đã hiểu điều đó, nhưng có lẽ, điều gì có thể thay thế cụ thể hơn tiền bạc, là điều anh ta chưa thể hình dung.

Nó thực sự đáng khinh bỉ, đáng nhục nhã khi nó xứng đáng được thực hiện bởi những cách thức " điềm tĩnh" hơn mà tôi đang cố gắng, bằng tất cả những gì tôi có( tôi đang thật muốn chửi thề), bằng tình yêu của tôi- một nàng đàn bà.

Một nàng đàn bà, để có thể vẫn thờ phụng những gì anh ta đã là, sau khi anh ta bị tước bỏ, gia đình và những đứa con, là điều giản đơn duy nhất mà anh ta muốn lại có thể làm lại, nhưng với toàn bộ thể chế, cấu trúc, hệ thống xã hội, hoặc ý thức anh ta, nỗi đau đớn tận cùng khi anh ta đã bị tước bỏ tất cả, đã không cho phép anh ta tin tưởng, anh ta có thể làm lại điều đó.

Sự tình tôi muốn chửi thề quả là đáng nôn mửa, tôi không biết, sự tình nôn mửa này dành cho ai, khi ý thức tôi đã thật rõ ràng, lozic về nó. 

Nó chỉ là một nỗi hoảng sợ phi lý buồn cười của anh ta. Anh ta có thể làm lại, chỉ cần bình tĩnh, kiến trì, biết tin tôi và tin người khác, hoặc phân định với tâm trí về điều chọn ai đó mà anh ta có thể tin tưởng để thưc hiện điều này. Người mà anh ta tin tưởng, có thể là đàn bà hoặc đàn ông, không nhất thiết phải là tôi hoặc người đàn bà mà anh ta sẽ có thể thực hiện được niềm hạnh phúc đơn sơ đó. Niềm hạnh phúc đơn sơ được là một người đàn ông của gia đình, vợ và những đứa con trong một sự yên ấm bền bỉ nào đó mà cho dù bất kể điều khó khăn nào, anh ta cũng có thể vượt qua. Anh ta đã làm rất tốt điều đó, nhưng phía dưới sự bền bỉ mà anh ta đã nỗ lực hết mình đã là vùng đất sụt lở, được khởi xướng và đi đến cùng từ bản thể mơ hồ từ tình yêu mà anh ta nhận biết được mình, từ cô ta.

Tình yêu mà anh ta đã là toàn bộ những xung động bản năng của một mối quan hệ lâu dài, bền chặt, của một đối tượng tình yêu duy nhất đã là một nền tảng không thể tự ý thức, nó đại diện cho toàn bộ xung động bản năng vận hành nên toàn bộ nền văn hóa, toàn bộ cấu trúc xã hội mà anh ta thống hợp được hiểu biết đó, từ tất cả những gì tạo thành cô ta. 

Đó đã là một tự động định dạng của vô thức anh ta về điểm cố định nhận thức đó- toàn bộ sự hiện diện của cô ta, luôn được hiểu trong bối cảnh đã được nhận biêt, và đó là tình yêu, nó đã là đúng, nó mạnh mẽ trong ý thức và hành động tạo nên anh ta. 

Và luật pháp đã được tạo dựng nên xã hội và nền văn minh dành cho bản năng mà đàn ông sở hữu, luật pháp dành bản năng mà đàn bà sở hữu đâu có khác biệt, nếu như bản năng cô ta đã sở hữu được luật pháp một cách vô luật pháp để cướp đoạt tất cả những gì anh ta có, tiền bạc, sự nghiệp và lòng tự trọng để dành trọn ý thức của anh ta về tất cả hiện tồn, thì với tôi, tôi cần luật pháp để trừng phạt hắn ta, kẻ tội phạm hành hại các con tôi nhưng luật pháp đã " khủng bố" tôi và tự trở thành tội phạm trước tôi nhằm cướp đoạt các con tôi khỏi vòng tay tôi và hành hại thêm các con tôi.

 Kẻ truy vấn toàn bộ sự hiện tồn là nó, với tôi để tôi buộc phải hiểu nó, nếu là anh ta thì đó phải là gì ?

Nếu sự hiện diện là tôi, ngoài vẻ xinh đẹp hồn nhiên bị đơn giản hóa bị từ chối nhận diện bị trà đạp mọi nơi.. mặc dù tôi đã luôn cố gắng chứng tỏ, nó là điều anh ta cần phải nhận diện từ một người đàn bà khác người đàn bà đã cướp đi tất cả từ anh ta. Tuy nhiên anh ta vẫn không thể đi đến ngoài sự mặc cảm thấp kém mơ hồ không thể phân biệt trong ý thức anh ta với cùn mòn vô thức ngu xuẩn của đàn ông thì tất nhiên, sự tình như nó đã là, làm sao tôi có thể cứu vãn.

Một tuần, hai tuần, từng khoảng khắc thời gian đang trôi đi bất tận chất vấn niềm cô đơn là tôi- một nàngđàn bà dành cho những ý thức cùn mòn nào đó mà tôi mơ hồ bất an sợ hãi muốn phá bỏ nơi anh ta một cách ngu xuẩn như tôi đã từng.

Một cách ngu xuẩn như tôi đã từng..

Một thực tại  nghèo khó yên ấm trong giấc mơ của tôi, đã đồng nhất hiện thực nước Mỹ trong tương lai sẽ giống như Việt nam trong quá khứ tuổi thơ tôi là điều duy nhất tôi có thể nứu giữ được ? 

Tất cả những giấc mơ khiến tâm trí tôi phải ám ảnh về ý nghĩa của nó, luôn có một nghĩa nào đó chính xác về hiện thực mà tôi phải hiểu. Trong bất kỳ cảnh huống nào, tôi phải thu xếp thời gian cho niềm tin của mình được vững chãi cho hiện thực đó trở thành. Cho dù, anh ta có trở thành người đàn ông thực sự mà tôi chờ đợi, như một người đàn bà hay không. Niềm cổ sơ đó, sẽ không phải là một nỗi bất an sợ hãi mà phải là một niềm ý thức bởi an toàn và vững chãi cho một hiện thực đã nhất thiết cần phải vậy. 

Tôi biết, tôi đã đủ tình yêu dành cho nó, điều quan trọng là cần phải diễn đạt nó đầy đủ, rõ ràng để tất cả mọi người có thể hiểu và tin tưởng những điều đã tưởng như rất cổ xưa, giản dị đó. 







Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2024

Định dạng trí thức văn nghệ sỹ trong bối cảnh - "chuyển giao một thời đại mới".

 Gửi Linda,

Ở thời điểm tôi viết những dòng chữ này, thời đại mới đó chưa được ý thức, chưa được bắt đầu. 

Mối đe doạ chiến tranh thế giới lần 3 với quy mô hạt nhân lặp đi lặp lại trên báo chí toàn cầu,  chính phủ các nước Châu âu, Hoa Kỳ... nửa năm nay, tuy nhiên bản thân bạn và hầu hết tất cả mọi người đều thờ ơ và " không muốn suy nghĩ, không muốn động não' về những điều này. 

Ông bà bạn đã tới Hoa Kỳ từ châu Âu và bạn cũng không nghĩ về điều đó . 

Tôi tới Hoa Kỳ 9 năm trước từ Cao Uỷ tỵ nạn liên hiệp quốc cùng bố các con trai tôi và con gái tôi Tho Ban Mai, lúc đó 6 tuổi và con trai tôi, Akaran, lúc đó 2 tuổi. 

Bạn là một hoạ sỹ, bạn vẽ như một hành vi bình thường ( tạo nên cân bằng tâm trí bạn.) 

Bạn không quan tâm đến việc ai đó  biết bạn là ai.

Bạn không biết bạn là ai. 

Khi lần đầu tiên tôi gặp bạn. Bạn giống như bất kỳ người phụ nữ luống tuổi nào từ Trung Mỹ tới Hoa Kỳ, thậm chí cả đời từ chối nói tiếng Anh thay vì tiếng Tây ban Nha. 

Tôi cũng là một phụ nữ viết văn bằng tiếng Việt, trí óc tôi cũng khó chịu từ chối tiếng Anh thay vì tiếng Việt. 

Tôi vừa mới pha thêm coffee, 

đậm đặc 

Tôi đã hứa sẽ gửi cho bạn đọc những dòng chữ này 

Vì tôi nhìn thấy sự thay đổi của bạn , hôm qua, sau nhiều tháng. 

"Hào quang " từ sự hiện diện kiêu hãnh của tôi, 

vẻ xinh đẹp, sự trang nghiêm điềm tĩnh khó đoán tuổi, sự yếu đuối của tôi đủ là điểm để bạn " khách quan ", chỉ một mình tôi đối mặt. 

" Vấn đề của hệ thống " 

Bạn có vẻ như ngang tuổi với tôi, 

Bạn đã coi như mình ở vị trí con gái tôi khi trò chuyện với tôi.

Bạn chưa bao giờ ý thức nghiêm túc việc " có con" bạn phó thác điều này .

Buổi sáng hôm nay, tôi đã nghĩ về việc mua thêm những chiếc áo phông rộng, quần ống rộng, váy ngắn, vòng tay và vòng chân. Tôi đã nghĩ về việc đeo lông mi giả từ cách đây nhiều tháng. Sẽ rất đẹp, nhưng nó vẫn chưa phù hợp với tình huống của tôi hiện nay. Tôi cần phải mạnh mẽ hơn để có thể dùng nó. Tôi đã mua keo sịt màu tóc tạm thời và nhuộm màu tóc ngắn hạn, tôi cần phải hạnh phúc hơn với chính mình để sử dụng nó.

Tôi, đã có một sự nghiệp "mang nghĩa bởi từ chữ lộng lẫy hào quang", tôi đã có thể liệt kê dài dòng thành tích. 

Chúng khiến tôi tự tin với việc mua đồ và học cách trang điểm của giới trẻ trên youtube cách đây gần 1 năm. Vẻ xinh đẹp lộng lẫy và trẻ trung kinh ngạc mà tôi có nhờ trang điêm đã thật tương thích với hoàn cảnh của tôi. Bạn có thấy " mỉa mai" không ?,  đó là lý do khiến tôi lựa chọn hành vi đó ở thời điểm này, tôi biết, chỉ mình tôi thấy chúng thật " mỉa mai'.  😍

" chủ nghĩa nữ quyền" và tình huống " tự hào đồng tính. khuyến khích trẻ em về giới tính " ngay từ trường học trong xã hội hiện nay, bạn có nghĩ đến ?

Những người đàn ông để nguyên râu tự nhận mình là đàn bà quay video tranh điểm sặc sỡ đưa lên youtube đã là trào lưu từ nhiều năm trước.

Là phụ nữ, ý thức của bạn nằm trong khuôn khổ của việc " làm đẹp" bao gồm trang điểm, quần áo, nail, màu tóc, xăm mình.. đã trở thành một ngành công nghiệp phổ biến đa dạng. 

vai trò của một người nghệ sỹ, nhà văn, trí thức đã hầu như không còn tồn tại.

Những người  hầu hết đã ngây thơ khi tâm trí họ còn ý thức cụm từ " văn nghệ sỹ trí thức" với bản thể mình. Nó sẽ truy hại " một cuộc đời bình thường " của họ. Điều này bao gồm tất cả những giá trị ý thức bản thể về nhận biết thế giới quan, ( đen và trắng) lương tâm, những căn bệnh thần kinh nhẹ nhất là trầm cảm và cao nhất là " tâm thần phân liệt", giá trị đạo đức - được ý thức là điểm ngăn chặn cốt lõi duy trì ý thức bản thể về " ý nghĩa của họ, như là văn nghệ sỹ, trí thức" . Sự nhận diện đảo ngược về bản thể giới bao gồm toàn bộ hiện thực cá nhân, bên trong và bên ngoài, là một quá trình đã chứng minh, tình huống " nghệ sỹ của loài..người" được biểu hiện không còn là bất kỳ điều đặc biệt nào không thể nhận diện. Bạn không thể chống lại việc nhìn nhận đó lựa chọn tự thân của một cá nhân bất kỳ nào đó. Tôi đã đi đến điểm " cô độc hàng đầu" của cái nhìn " loài người'. Tôi không căm nghét chương trình nghị sự nào đó mà bạn đã không quan tâm. oh la, tôi đang viết về điều gì ? 


Bạn quan tâm đến những trải nghiệm cảm giác của bạn có thể được chia sẻ trong một tình huống giao tế nào đó, mà bạn cảm thấy thoải mái và không thể ý thức tại sao chúng lại cho bạn cảm giác thoải mái, thân thiết, quen thuộc để tạo thành bạn.

Tôi đã suy nghĩ về điều mà tôi tạm gọi là "kết cấu tâm trí" tạo nên gia đình bạn. Điều này thật khó diễn đạt. Tôi nhìn thấy mối dây liên hệ cổ sơ đau đớn hồn nhiên của bạn và mẹ bạn. Lúc đó, tôi đã nghĩ bà yêu bạn run rẩy mỏng manh tinh tế đến thế vì bà là một bà mẹ đơn thân ngay từ khi bạn còn nhỏ. Tuy nhiên, thật ngạc nhiên, có lẽ cha mẹ bạn đã có một cuộc hôn nhân bền chặt tới gần cuối chặng đường, họ cũng có ly dị " theo trào lưu nào đó" -cách mà bạn diễn đạt ở âm điệu câu bạn nói- trước khi cha bạn mất một vài năm.

Đó là cảm thức cá nhân tôi. Khi tôi cố gắng hiểu điều gì vận hành nên tâm trí một người Mỹ theo đúng nghĩa đen của nó.  Tâm trí bạn là những gì còn sót lại từ điều gắn kết tinh tế thẳm sâu từ cha mẹ bạn.  Đó là hào quang của một người - trí thức  thế giới thứ nhất- Hoa Kỳ Châu Âu -trong sự đối diện với tâm trí phần còn lại của thế giới được coi là cổ sơ, bán khai phần tự động có thể được ý thức. 

Đó là nhận xét của tôi, dường như toàn bộ tâm trí vận hành nên xã hội Hoa Kỳ là những tình huống từ những năm 1960, 1970 với nhiều chương trình truyền hình thực tế từ thời điểm đó tới nay vẫn được phát lại. 

Có thể tôi sai, nhưng với sự khiêm tốn không được ý thức tới mức tan biến bản thể, bạn hoàn toàn không có bất kỳ niềm kiêu hãnh nào là một người Mỹ da trắng hay là một nghệ sỹ. Bạn tìm kiếm sự thân thuộc ở những hội nhóm nhảy, sự kiện tụ họp mang tính cộng đồng địa phương, bạn chia sẻ những mảnh rời cảm xúc của bạn về một điều gì đó, sự dễ thương của bạn, là một bất an không nơi nương náu của bản thể.

Với tương lai, bằng tất cả lý trí tôi có, với tất cả những tin tức báo chí, điều đó sẽ đến ? Chiến tranh hạt nhân, nội chiến Hoa Kỳ, liên bang Hoa Kỳ tan rã ?

Tôi viết những dòng chữ này, nối những hình dung của tôi cho một thời đại mới mà chúng nhất thiết phải trở thành cho tất cả sự hiện diện là tôi, những gì tôi nhìn thấy từ toàn bộ hệ thống vận hành nên nền văn minh. 

Các con tôi, đang là "con tin" cho những gì tôi buộc phải hành động, cho dù, bất kể điều đó sẽ là gì.

Nối đau đớn của tôi phải đủ tình yêu mà không phải bất kỳ điều gì khác, khi toàn bộ hệ thống tạo nên nền văn minh với những bằng chứng tôi có, các toà án, tư pháp, các cá nhân đối diện với những gì tôi trình bày, hiển nhiên sự thật mang nghĩa gì và giải pháp phải là gì ? . 





Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2021

24 tháng 10 năm 2021.

 



Sự yếu đuối của nàng,


nhọn mảnh tới nỗi


bất kỳ người đàn ông nào trước nàng 

cũng, 

             ( dường như ?) 


rơi vào cơn điên dại của bản năng ma quỷ mục nát đến tự bên trong


Người đàn ông nào đủ tìnhyêu để ôm trọn nàng

        

sự  yếu đuối đó   .....

                                   tan thành mây gió...


...sẽ trở thành vị thần cai quản cả bầu trời

---

3 tháng 9 . 2021 viết đoạn viết này trên fb. Hôm nay post lại lên blog chọn một tấm ảnh dịu dàng nhuần nhị nhất của mình, cũng chụp cách đây mấy năm rồi. Mình không chờ đợi thêm gì cho cá nhân mình hết. " Người đàn ông nào " trong đoạn viết sẽ chỉ là một ẩn dụ, có thể mang nghĩa sự mạnh mẽ của Công Lý, Pháp Luật và Sự Thật ...đủ che chở cho mình.... Chỉ cầu mong được yên ổn cùng ở các con, được ôm các con suốt cả cuộc đời.... Khi các con lớn, chúng có thể hiểu, mong chúng sẽ hiểu tường tận mẹ đã trải qua những giây phút nào để có được chúng trong vòng tay. Tin tưởng và kiên nhẫn đến cùng . 

Không muốn viết thêm gì, bất an cả với những từ chữ .....

10 tháng 12. 2021. 

Thứ Hai, 31 tháng 5, 2021

Thơ 2013, Kinh Thánh, Sự Viết, Chúa Trời...

 








The book of "khúc quanh của ý thức trở thành.."
















Tôi là một người Việt nam. Hiện tại tôi là người tìm kiếm tị nạn tại Cao Ủy liên hiệp Quốc( UNHCR) tại Thái Lan. Tôi và con gái sống  tại Thái lan được 1 năm 2 tháng. Tôi không thể trở về Việt nam sinh sống. 

 Tập thơ này là của Krishnakumar, là vì nó khởi nguồn từ tình yêu -hiện tồn tôi-. Khi tôi bị rời đứt mọi liên lạc với mẹ tôi, Việt Nam. 

 Tôi đã không thể trả lời với Nhà nước Cộng Sản Việt nam. Câu trả lời về giá trị của sự viết. Sự viết với tôi đã là một gánh nặng. 

Ở tình huống nào bạn buộc phải tham khảo lịch sử ?. Và duy nhất điều này đã giúp bạn tìm thấy chính mình  ?

Ở tình huống nào bạn buộc phải nói về lịch sử với người khác?. Và duy nhất điều này đã giúp bạn được là chính mình ?.

Tham khảo lịch sử của tôi xin được trích dẫn từ  Kinh Thánh Đạo Thiên Chúa. 

Tôi xin không nhắc lại chiến tranh tại Việt nam và những cuộc chiến tranh tạo nên thế giới ngày nay. Ở tập thơ này, tôi xin nói về chiến tranh ở việc tìm hiểu sự sống và cái chết ở trong từ chữ. Làm thế nào mà, sự viết là một gánh nặng. ( Na Hum 1.1 ; Ha Ba Cúc 1.1 ). 

Tập thơ này tôi viết bằng tiếng Việt, tuy nhiên, một vài câu hoặc từ trong tập thơ này là câu từ tiếng Anh. Đây là một chủ ý.  Vì điều này khiến tôi cảm thấy an toàn khi hoàn tất song việc sáng tác. 

Với bản thể tôi, viết là một hư mất, viết là một thua cuộc.

Xin tặng,

 những tai nạn mà tôi sẽ gánh phải, những sự sống mà tôi bị bớt đi, bởi vì tôi đã viết từ cuốn của sách của Đức Chúa Trời( Khải huyền, 22.18). 


 Cầu Đức Chúa Trời ban thêm tình yêu, sự sống ngài nơi những người trẻ tuổi trên thế giới.

Bangkok, Thái Lan, tháng  1 năm 2013.







































ẩn náu. 

18.7.2012

Tôi không tự tin với chính tôi. Ở bên ngoài từ chữ . Có thể, tôi sẽ chỉ còn những ký tự đó- chữ. 

Nơi bạn nhìn thấy tôi. 

Tôi là một thực thể. 

Tôi không sống.

--
Tôi biết nỗi cô độc của bạn. 

Bạn không biết chính mình.

 Nơi bạn từ đâu đến.

Điều này dành cho ở bên ngoài tôi. Khi tôi đủ tự tin đến thế. Tôi thách thức bạn với những ký tự. Khi tôi chỉ là một thực thể. Chỉ bạn biết, tôi đang sống.

Nhưng tôi sẽ lại bỏ rơi bạn. Bạn sẽ không bao giờ hiểu tại sao. Nơi bạn đi qua. Bn đã không biết.



Ở bên trong tiếng nói tạo nên bạn.


Có thể . Tôi sẽ nói với bạn bằng tiếng Anh.

Nơi bạn tìm thấy tôi là một sự nhìn thấy ở chính bạn.


Tôi là một thực thể. Tôi không sống.

Chỉ bạn biết.

----

Chúa trời, có phải người đã sai khiến tôi giết chết tiếng nói của mẹ tôi* ?

---

















1.2.2012.  Những liên quan giữa những người, là sự tinh tế- nguy hiểm. Vì sao lại là "tinh tế- nguy hiểm" ?. Vì liên quan người này, luôn là mỏng mảnh rời rã( không rõ có phải nguyên nhân tới từ hạt nhân của nó là tình trạng Cộng Sản hay không ?). Vì là mỏng mảnh rời rã nên mọi tình huống giao tế dễ rơi vào trong tình trạng " khó nói, khó diễn đạt". Sự hiểu lầm, tráo trở mất niềm tin là trong khoảnh khắc của giao tế. Do vậy, liên quan người trở nên nguy hiểm.

Ở trong từ chữ
Mệt mỏi vậy.

 21.6.2012. Điều gì khiến bạn rơi vào bấn loạn, mù mịt ?. Bạn không thể biết mình là ai, bạn không biết mình ở đâu. Bạn không thể nhận diện bản thể mình ở giữa những người. Bạn đọc. Những chữ, những chữ sẽ khiêu khích bạn đang trong cơn mù mịt tạo thành liên hệ, liên lạc, liên kết chính bạn. Bạn sẽ tìm thấy mình ở trong lịch sử, tinh thần của những người đã chết. 

Chúng cho bạn một nơi ẩn náu.





8.7.2012.Tôi bị bao vây bởi từ chữ

trong một ổ kén. 

Với câu đố của loài người. Hơn bao giờ hết, lúc này, tôi nhìn thấy bạn. 

Tuy nhiên, tôi không thể. 

Bạn sẽ nhìn thấy tôi. Một cơ thể bằng những ký tự. Khi bạn vào trong tôi. Sự hiểu của bạn, thuộc về tôi.

đây, là sự cô độc của tôi. 

I am the translate.google..


Nỗi sợ hãi của tôi là bạn.

Hãy yêu tôi, bạn nhé, bằng cả những ký tự này. 

Nơi bạn nhìn thấy.

Tôi sợ. Khi tôi không chết. Điều gì sẽ xảy ra ?

---


* Xuất  E díp tô ký 21: 12.13 " Kẻ nào đánh chết một người, sẽ bị xử tử. Nhược bằng kẻ đó chẳng phải mưu giết, nhưng vì Đức Chúa Trời đã phú người bị giết vào tay kẻ đó thì ta sẽ lập cho ngươi một chỗ đặng kẻ giết người ẩn thân.."


-----


Lời, từ, chữ, nói, tiếng nói, viết.

(Chúa trời, có phải người đã sai khiến tôi giết chết tiếng nói của mẹ tôi ?)

 Tôi là bà phù thủy* từ ngàn xưa. Tôi là người kể những câu chuyện cổ tích về nàng hoàng tử và công chúa. Những lời của tôi là thức ăn, là mật, là đường. Lời của tôi đến từ niềm vui. Gã là thầy tế lễ. Lời của gã là thuốc, là cay và đắng. Lời của gã thoát ra trong cơn giận giữ. Tôi và gã có chung một tiếng nói. Đó là tiếng nói của mẹ tôi. Tiếng nói của mẹ tôi đã tìm cách giết tôi. Chúa trời đã bắt tôi phải viết những lời rủa sả rồi bôi ra, cho gã uống*. Khi tiếng nói của mẹ tôi chết. Gã nôn ra một cuốn sách. Lời trong cuốn sách là của Chúa Trời. Tôi đã không biết cuốn sách đó là của ai. Ngôi nhà của chúng tôi bị cháy. Gã tìm cách giết tôi. Tôi chạy chốn. 



--

* Nữ phù thủy trong thời trung cổ nhiều trăm năm tại Châu Âu là một " vấn đề lớn" với hội đồng thiên chúa giáo.Người nữ nào bị cho là phù thủy, thường bị xử tử. Đôi khi hành vi kép tội "phù thủy" gán cho một phụ nữ bất kỳ hết sức nhỏ nhặt vô lý. Số tội nhân bị xử tử về tội phù thủy là rất lớn. Tình huống cội rễ cho phân biệt hành vi giới ( nam và nữ) trong thiên chúa giáo tạo nên cuộc cách mạng nữ quyền ngày nay.

**Trong kinh Cựu ước, tình huống viết được luật định bằng 2 trường hợp. Trường hợp thứ nhất, điều luật " li dị ". Người nam phải viết một tờ giấy( về sự li dị) để người nữ cầm và đuổi người nữ ra khỏi nhà mình( Phục truyền luật lệ ký 24.1). Tình huống thứ 2, khi người chồng có ghi ngờ ghen tuông người vợ phạm tội gian dâm mà người vợ chối. Để xác định được sự thật, thầy tế lễ viết những lời rủa sả vào một cuốn sách rồi bôi ra để người vợ uống.( dân số ký 5.23)


---



Hey, handsome man. You are the princess of my heart.

 18. 7. 2012 


Này bạn.

Khi bạn nhìn tôi. 

Bạn thấy một người đàn bà đẹp. 

Bạn yêu tôi vì vẻ đẹp của tôi ?.

Bạn tìm lý do của sinh tồn.

Nơi bạn nhìn thấy .. bạn đang là...


Nỗi sợ hãi của tôi là cái nhìn của bạn.

( tôi không là một người đàn bà Hồi giáo. Tôi không được an toàn trong khăn trùm đầu và bộ quần áo che kín cơ thể).


Khi tôi nhìn bạn, hình ảnh của bạn là một ký tự.

oh la. Tôi đang ghi hình ảnh của bạn bằng chữ viết.

Đó là nỗi bất an của tôi.


Tôi muốn là một sự toàn vẹn.

Tôi biết rõ đứa con của tôi. Con của tôi được sinh ra bởi ai. Có phải chính bạn dạy cho tôi điều đó* ?. 

( Cần phải cảm ơn ngài Jesus và Đức Chúa Trời).

Tôi đang đọc kinh thánh bằng tiếng Việt.

--

Tôi đang đọc Kinh thánh bằng tiếng Việt.

Tôi có thể chắc chắn với bạn. Tôi đã không viết ra cuốn sách đó**.

Khi tôi nhìn thấy bạn. Tôi đã viết hình ảnh của bạn bằng từ chữ . 



Bạn không có tên trong cuốn sách tôi viết***. 



Bạn là một hình ảnh.

Bạn muốn ở trong tôi. 

Bạn muốn cưới tôi. 

Bạn muốn cùng tôi tạo nên một đứa trẻ.

Đừng trả thù tôi bằng cách đó.



Khi bạn nhìn tôi. 

Hình ảnh của tôi là chính bạn.

Nhưng...

Khi tôi nhìn bạn. 

Hình ảnh của bạn là một cuốn sách. 

Tôi sẽ không viết tên bạn trong cuốn sách của tôi.


Nếu bạn không đồng ý. 

Đừng trả thù tôi bằng cách đó.


Tôi yêu bạn. 

Jesus không viết Kinh thánh. 

Bạn của Jesus yêu Jesus, bằng cái nhìn và sự nghe. 

Bạn của Jesus viết Kinh Thánh.


--


Này bạn. gã đẹp trai. Bạn là chúa của lòng tôi.


--



* Trong Kinh thánh phần kinh Cựu ước có ghi chép những cấm kỵ xung quanh hành vi tính dục (Lê-vi ký :15). Ngay trong sách Sáng thế ký, đã có đưa ra chi tiết thuộc về sự phân biệt hành vi tính dục. Hành vi nào của người nam với người nữ thì tạo nên sự sinh sản và hành vi tính dục nào của người nam thì không tạo ra sự sinh sản.( Sáng thế ký: 38.9). Tuy nhiên, thời điểm nào người nam có hành vi tính dục với người nữ thì tạo nên sự sinh sản, chỉ đến kinh tân ước mới đặt ra. Đây cũng  là tình huống Jesus được sinh ra.( Ma-thi-ơ: 1.18-19 ).


** Nội nhập được" tình huống viết" với một cá nhân hiện đại là một tiến trình khó khăn. Vì văn bản chữ luôn có ý nghĩa trong tình huống giao tế của cá nhân.Tuy nhiên, việc viết đôi khi nó bao gồm một nhu cầu hiện thực hóa tri thức hiểu biết truyền đạt trong đó. Do vậy, tri thức chứa đựng trong đôi khi chính cá nhân người viết không ý thức được hoặc đôi khi là hoàn toàn "vô thức". Như vậy, nhu cầu này, đôi khi tới từ "Chúa Trời", lúc này, cá nhân người mang tri thức "muốn được truyền đạt" /văn bản chữ đó, trở nên một "gánh nặng" cho cuộc sống họ.


Trong kinh thánh Cựu ước. Người viết sách( tác giả cuốn sách) và người nhìn thấy hình ảnh chỉ dẫn từ Đức Chúa Trời, người nhận lời của Đức Chúa Trời, viết, nghe và làm theo lời Chúa Trời là những chi tiết khó phân biệt.  Trong kinh Tân ước, điều này là một chi tiết rõ ràng. Người nói và làm theo chỉ dẫn của Chúa Trời là Jesus. Người viết về Jesus, là bạn, môn đồ của ngài. Sự viết của họ là từ Đức Chúa Trời ban cho, họ buộc phải làm theo và chỉ là người ghi lại.


 Trong 5 sách đầu tiên của kinh thánh. Người viết sách chính là Đức Chúa Trời chứ không phải Mô-se.(Xuất ê díp tô ký 32:32). Chính chúa trời là người viết lời luật pháp trên bảng đá (Xuất ê díp-tô ký 32.16) và sau đó Mô-se chép ra một cuốn sách (Phục truyền luật lệ ký 31.24; Xuất Ê-díp-tô ký 17.14-16). 5 sách này nhấn mạnh chi tiết các sách đó thuộc sở hữu của Mô-se. Sau này các sách tiên tri cũng có ý này, sách thuộc sở hữu của nhà tiên tri. Lời/hoặc sự viết trong sách tới từ Chúa Trời, là của Chúa Trời. 



Vẫn ở kinh Cựu Ước, phần các sách tiên tri, từ chữ trong sách luôn là của Đức Chúa Trời. Do vậy, sự viết như là lời nói của Đức Chúa Trời, là sự thấy đức chúa trời tới bản thân nhà tiên tri.( Na Hum 1.1; Ha Ba Cúc 1.1; Ma La Chi 1.1) Không có chỉ dẫn tình huống cho hành vi viết của tác giả, do đó, sự viết của người tiên tri như một gánh nặng. ( Na Hum 1.1 ; Ha Ba Cúc 1.1 ). Trong sách của Giô- na, người tiên tri mang lời Chúa Trời đã cãi Chúa Trời, không muốn nghe lời ngài. Giô-na muốn chết vì gánh nặng đó ông tưởng như không làm nổi( Giô-na: 1.3 và 4.3) Sách Giô-na nhấn mạnh gánh nặng lời chúa trời với cá nhân người đó. 


Tới kinh Tân Ước, sự viết của cá nhân tác giả mới là một tình huống được đặt ra. Lu-ca viết về Jesus cho một người có tên cụ thể, đó là Thê- ô- phi-lơ( Lu-ca:1-4). Người viết là kẻ nhận, sách là của người đó. Còn chữ là của chúa trời mang tới cho người viết- kẻ tiên  tri. Người viết này, được diễn đạt là người nhận được tin mừng của Đức Chúa Trời. Như vậy, Đức Chúa Trời là người gửi tin mừng đó cho người viết. Sách công vụ các sứ đồ, không có tên người viết, chỉ có tên người nhận. Sau đó tới phần các thư của Phao-lô. Trong sách, tên người viết và tên người nhận mới được xác định.

Kinh Cựu Ước, trong sách Xuất Ê-díp-tô ký 17.14-16 có đoạn Đức Chúa Trời phán cùng Mô-se rằng " hãy chép những điều này trong sách làm kỷ niệm, và hãy nói cho Giô-suê biết rằng ta sẽ bôi sạch kỷ niệm về A-ma-léc trong thiên hạ..". Ở tình thế này,  hành vi viết sách là một cố gắng thắng cuộc dành cho một giằng co với kẻ khác mà trong đó"ẩn dụ về chính mình" trong liên đới với kẻ đó người viết buộc phải nội nhập hóa. Trở lại đoạn trích trên, khi Mô-se giơ tay lên thì dân sự mới thắng hơn dân A-ma-léc ông đã nói rằng " A-ma-léc có giơ tay lên nghịch cùng ngôi với Đức Giê-hô-va"( Xuất Ê-díp-tô ký 17.16). 

Giao tế của tình thế Viết (cùng với nó là cuốn sách, sự đọc) như là một giao tế gián tiếp xuyên không gian thời gian, giao truyền giữa quá khứ và tương lai và là một hình thức truyền đạt không phụ thuộc và điều kiện địa lý, ngôn ngữ. Giao tế bằng lời nói luôn là trực tiếp và được giới hạn trong hiện tại và bằng ngôn ngữ, điều kiện địa lý, tình huống cụ thể.


Sự viết của Giăng về Jesus là một sự khẳng định. Với Giăng, từ chữ không phải tới từ Đức Chúa Trời  Từ chữ, không phải là của Đức Chúa Trời. Từ chữ sống động như nó là chính xác thịt, cơ thể con người. ( Giăng: 1.14).  Từ chữ có quyền phép, quyền phép tinh thần của sự "sinh đẻ". Một người chưa có đạo, nghe lời của Đức Chúa trời thì điều này được coi như sinh ra thêm một lần nữa từ Đức Chúa Trời (Giăng:1.12-13). Với Giăng, sự viết là thứ yếu và sự nói, cũng như "Ngôi Lời " ở cùng Đức Chúa Trời( Giăng 1.1).


***. Theo tôi, tên là một định vị cá nhân. Tên cá nhân, bao gồm việc chính cá nhân đó hiểu ý nghĩa hiện sinh của mình trong liên đới với người khác. Tên của một người cụ thể có thực được viết trong một cuốn sách, bao giờ cũng là một chỉ dẫn. Điều này chỉ ra khởi nguồn  hoặc lý do cho hành vi viết của tác giả.


---



Sự giết chết.


Về điều luật cho tội "giết người " trong kinh thánh, các sách từ Cựu ước tới Tân ước là một tiến trình nội nhập hóa mâu thuẫn thế hệ. 

Trong kinh Cựu ước. Người làm cha mẹ có thể giết con làm vật hiến tế cho Đức Chúa Trời.(  Sáng thế ký 22.2). Nếu như đứa con khó dạy và bội nghịch, cha mẹ có thể bắt người con phải chết  ( Phục truyền luật lệ ký 21:18-21). Sau đó trong sách Môi-se. Trong phần mục những tội sát nhân. Người nào có tội "người chửi mắng cha mẹ", sẽ bị xử tử(xuất ê díp tô ký 21.17. Lê-vi ký :20.9 ). Trường hợp cha mẹ bắt người con phải chết, không có điều luật nào cho phép người con này chống lại. Ngoài ra, nếu như người con bội nghịch, không nghe lời dạy bảo của cha mẹ, cha mẹ cũng có thể bắt người con này phải chết.( Phục truyền luật lệ ký: 20.18-21).

Sách Tân Ước, mâu thuẫn thế hệ trong hành vi của Jesus là một mâu thuẫn không có giải pháp. Jesus nói, Cha mẹ  ta, anh ta là người nghe theo Đạo Chúa Trời và làm theo đạo ấy ( Mác 3.35: Luca: 8.21...). Khi Jesus bị bắt, dân chúng không tìm ra tội ngài, thày đội cũng không tìm ra tội ngài. Tuy nhiên, dân chúng muốn Jesus chết thay cho một người mắc tội giết người và dấy loạn( Luca: 23.13-25). 

 Nhận diện chính mình trong sự đồng nhất với Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh là một câu đố buộc phải "tượng trưng hóa".Phần kinh cựu ước, sách sáng thế ký, khi dân sự bấn loạn và mất lòng tin vào chúa trời. Mose đã liệng bảng luật và sai dân sự cầm dao giết chết anh em, cha mẹ, người lân cận mình ( Xuất ê-díp tô ký :32.27). Như vậy trong tình huống bấn loạn tinh thần hành vi giết người-người không có niềm tin với Chúa Trời của cá nhân -người khẳng định có niềm tin Chúa Trời cũng được coi là một hành vi minh chứng sự nhận diện chính mình. Nhận diện này đem lại sự đồng nhất trong Đức Chúa Trời. ( Xuất ê-díp tô ký ;32.29). 

Sự "đứt gãy" trong việc nhìn nhận bản thể của một cá nhân khi soi chiếu chính họ với cha mẹ họ là một "vấn đề lớn" trong Kinh Thánh và không có giải pháp. Khi có mâu thuẫn khốc liệt về niềm tin (về Chúa Trời) giữa cá nhân người này với người khác, kể cả đó là cha mẹ/ người thân, "sự giết người" là một chỉ dẫn/một chi tiết luật pháp "được cho phép". Như vậy, nếu một cá nhân sùng đạo nào đó quá câu nệ vào nghĩa đen của từ chữ trong Kinh Thánh( đạo Thiên chúa hoặc đạo Hồi) mà không nội nhập hóa được điều này( nghĩa bóng của chữ  nghĩa, tri thức) thì tai họa họ gây ra là một thách thức với nhân loại. Ví như việc dùng niềm tin tôn giáo, niềm tin vào Đức Chúa Trời để giết người. Chi tiết này trong Đạo Hồi là một chi tiết được nhấn mạnh và trong thực tế nó đã được chứng minh bằng sự hiện diện của nhà nước Hồi Giáo IS tại Syria và những vụ khủng bố họ gây ra tại Pháp,( /11/2015) Mỹ (9/11/2001)..vv


Vì "ngôi lời", từ chữ đã trở lên xác thịt.( Giăng: 1.14).  Tuy nhiên sự "tiến triển tâm trí "trong bản thân người đó, cùng với việc ý thức về luật pháp và sự tự do có mâu thuẫn với " xác thịt" người này(Rô-ma: 7.22). Lúc này tình thế "khó" là nguyên nhân cái chết của Jesus được đặt ra. Nếu như trong một gia đình có mâu thuẫn lớn giữa cha mẹ và con cái, người con đúng, cha mẹ sai, tuy nhiên cha mẹ người này nhất quyết cho rằng  người con "bội nghịch" và bắt người con phải chết, lúc này, không có "luật pháp" nào ( của Mô-se)bênh vực được người con. Ở tình thế này, sự tự do nằm trong khuôn khổ luật pháp là một cái giá liên quan tới cuội nguồn sinh mệnh nên cá nhân đó. Để lắm trọn được điều này, cá nhân đó chỉ có" một cách sống" là "chết trên cây thập giá?  "


  Những kẻ thuộc về Đức Chúa Jesus-Christ đã đóng đinh xác thịt với tình dục và dâm dục mình trên thập tự giá rồi..." (Ga-la-ti: 5.24)



Trong bài thơ tiếp trang này từ "sự giao hợp" có thể thay thế bằng từ "sự giết chết".






















the man*-là một đầy đủ. 

14.1.2013

Làm thế nào để giữ lại những ý nghĩ.

Khi chúng, những ý nghĩ chúng chạy trước mặt tôi trên đường phố, trên những người mà tôi gặp,

những hình ảnh mà tôi nhìn. những nơi mà tôi đến

 Chúng chỉ cho tôi hình ảnh của chính tôi -bằng sự "giao hợp" ?.

Đó có phải là sự trừng phạt của Đức chúa trời ?



Ngài Gióp, tại sao ngài có thể nói về đức chúa trời từ căn bệnh trên cơ thể ngài ?

Ai đã viết hộ ngài Gióp những  bài thơ ngài nói ở trong kinh thánh** ?.

Nếu tôi có thế giữ ý nghĩ của tôi về chính tôi bằng sự viết ?

Đức chúa trời. Ngài sẽ đến với tôi, là một đầy đủ ?


Hình ảnh của chính tôi, là một chính tôi, nối dài cuộc sống tôi.

tôi biết rõ tôi sinh ra ở mảnh đất nào.

Nơi đâu tôi sống tôi cảm nghiệm được tình yêu ngài như nỗi sinh tồn tôi.


cuộc sống tôi. Tình yêu mà tôi có dành cho đức chúa trời. Cha mẹ của tôi. Jesus.

Jesus. Jesus,  bạn ở trong tôi. Ngày hôm nay, khoảnh khắc này.Tôi sẽ tìm thấy hình ảnh của chính tôi từ nỗi đau. tình yêu tôi dành cho cha mẹ tôi. 

Dành cho sự đúng thuộc về tôi. Chân lý. Tôi cầu xin. Ở khoảng khắc đức chúa trời trừng phạt tôi bằng ý thức. Tôi nhận biết .


là người đàn ông, Jesus,  bạn ở trong tôi. 

Bạn sẽ ra khỏi tôi bằng điều gì ?. 

Cái chết của bạn, Jesus ?.

Nơi  một người đàn bà mà tôi nhận biết-là một đầy đủ ?

--

*"The man", hoặc " đàn ông" theo  nghĩa này sự tỉnh thức bản ngã từng khoảnh khắc sống kèm theo ứng xử tương ứng theo nghĩa của Anh Ngữ. Tôi cũng cho rằng, định vị đầy đủ về " đàn ông" trong thế giới hiện đại tới từ Anh Ngữ. Đàn ông bao giờ cũng thế hiện sự chủ động, sức mạnh và hành động.  Còn đàn bà, thể hiện sự bị động, yếu đuối và sự hiểu biết nội tâm tinh tế. Trong thế giới hiện đại ngày nay, với sự xuất hiện ngày càng nhiều loại máy móc thay thế sức lao động chân tay. Con người nhiều thời gian trống hơn, do vậy, nhận diện chính mình trong thế giới trở nên khó hơn. Tình huống mất sự nhận diện chính mình trong giao tế với người khác là khởi đầu của mọi nhiễu loạn tinh thần. Đây cũng là một tình huống khởi đầu cho nhận biết văn chương, nghệ thuật.

Đàn ông, hay đàn bà, theo ý tôi ở bài thơ này là một giễu nhại( văn minh tới từ trung tâm Châu Âu). Văn hóa này được khởi sự từ kinh thánh. Theo tôi, đàn ông hay đàn bà chỉ là một định vị so với. Trung tâm của thế giới hiện đại ngày nay, tình huống " tự do tình dục" trở thành một mã khóa. Để giải mã mã khóa này, bạn buộc phải tham khảo văn bản kinh thánh. 

** Kinh Cựu ước có sách Gióp và bạn ông nói về đức chúa trời. Phần cuối của sách này, có bài thơ do chính đức chúa trời làm ra để trả lời Gióp. Như vậy, dường như ở sách này, "Lời" của Đức Chúa Trời và lời của Gióp là một đối thoại ngang bằng.


---



  

21.7 2012.


I'm hungry, no one for me anywhere, I don not have everything, and Before I die

I amnot interested about philosophy. Okie.

But I am not a communist. You remember for me.

---

I am not interested about philosophy. Okie.


--

Bạn muốn nhìn thấy tôi.

Sự hiện diện là tôi.

bạn hiểu về chính bạn.

Bạn là trái đất.

từ ngàn xưa bạn đã yêu tôi?.


Thưa ngài Jesus*.

Bạn muốn gặp tôi ?.


Lời nói của tôi dành cho bạn.

Cái nhìn của tôi hướng về bạn.


300 năm trước, tại Châu Âu**.

Bạn hãy cho tôi biết, tôi là ai.

Tôi đang lạc mất chính tôi.


Bởi vì, vì thế. Thưa ngài Jesus.

Bạn yêu tôi. chúng ta là duy nhất.


Có lúc nào, bạn muốn quên. Bạn sẽ buộc phải nhớ. Bởi vì có những tiếng nói nhắc bạn.

(Có phải bạn sẽ luôn nói lại mỗi lúc về giới tính của bạn, tại Thái lan***.)


Tôi đang viết cùng bạn về sự yếu đuối của loài người.

Ở bên ngoài tình yêu.

Bạn yêu tôi. Bởi tất cả con người tôi. Cơ thể tôi và tâm trí tôi.

Cảm ơn Jesus. Tôi yêu chính tôi, ....là bạn, bây giờ.


Và..... Gã đẹp trai.

Gã không phải Jesus.

(bí mật, gã mọi rợ, gã điên, gã hơi ngạt giết người, gã cộng sản thứ thiệt. )

Tôi cho rằng tôi cần phải tìm hiểu về môn ngôn ngữ học.

Đến chết.

Về nhân loại loài người.

Tôi yêu, nơi cơ thể tâm trí gã vẻ đẹp của hồn nhiên hoang dại trái đất.


--


* Tôi cho rằng đạo thiên chúa với câu chuyện về Chúa Jesus là điểm mốc đầu tiên làm nên thế giới hiện đại ngày nay. 


**. Ý này tới từ bài thơ có tiêu đề " I love you" của tác giả Nazım Hikmet dịch ra tiếng Việt tại trang mạng damau.org. ( https://damau.org/25145/anh-yeu-em ) Hikmet chết vào năm 1963. Ông là người Thổ nhĩ kỳ và là một nhà thơ  nổi tiếng. Trích dẫn từ google " Hikmet trong những năm 1940 đã trở thành một nguyên nhân trong giới trí thức trên toàn thế giới, một ủy ban năm 1949 bao gồm Pablo Picasso, Paul Robeson, và Jean Paul Sartre vận động tranh cử cho phát hành của Hikmet ..."


***. Bạn nào biết tiếng Thái thì sẽ hiểu ý này. Ví dụ như câu " dạ, hoặc vâng" theo nghĩa tương đương tiếng Việt của từ dạ, hoặc vâng tiếng thái là " kha, khắp( phiên âm). Phiên âm "kha, khắp" này có nghĩa chính xác là " đàn ông, đàn bà". Nghĩa là với người Thái, câu cửa miệng luôn đệm theo câu nói của họ là 2 từ kha, khắp. Đàn ông thì nói khắp, đàn bà thì nói kha.




----


 Gửi bạn.

12. 8 .2012.


*

*

Với tôi không có gì là bí mật. Tôi đã lưu giữ quá nhiều sự thật. Tôi đã biết quá nhiều sự thật. Vấn đề của tôi là khả năng diễn đạt lại những sự thật mà tôi đã mang chứa theo cách hiểu của tôi. Vì vậy tôi là một "người viết". Đôi khi, một vài sự thật mà mà người ta mang chứa, nó trở thành bí mật. Sự bí mật là việc giới hạn của diễn đạt được chấp nhận. Ở đây có chủ thể diễn đạt và đối tượng chấp nhận diễn đạt đó.



*

*

Tôi mong những bí mật về tôi được bày tỏ. Tôi mong nhiều người hiểu những bí mật đó. Những bí mật mà tôi mang giữ đã khiến tôi trở nên yếu đuối biết chừng nào. Tôi yếu đuối với tri thức mà tôi có. Đáng lẽ ra, tôi phải là người giữ được chiếc chìa khóa của tri thức. Nếu tôi có chìa khóa đó, tôi sẽ có quyền lực. ( như một người đàn ông ,, chẳng hạn..) Nhưng tôi không hề nắm giữ chiếc chìa khóa đó. Tri thức ở lại nơi cơ thể tôi một vẻ trẻ trung của một cô gái. Khi tôi đã là một người đàn bà.



*

*

Bạn có biết, có những nơi. Chữ viết, lời nói diễn đạt có thể kiến người ta chết. Người ta không chết vì bị bắn súng, bị cầm dao dâm vào cơ thể, bị bệnh tật tấn công. Người ta có thể chết vì người ta dám nói và viết. Lời nói và sự viết của người này không có điểm đến. Nó rời ra khỏi cơ thể người này, nó rơi vào không trung. Do nó không có điểm đón đợi để có thể dừng lại, nó quay lại giết chết chính người đó*.

*

*



Có thể, với bạn, tôi có một bí mật không thể chia sẻ. Để bạn có thể hiểu. Tôi đã không chia sẻ điều đó. Khi bạn hỏi tôi về điều này. Tôi đã không chia sẻ. Điều tôi không chia sẻ với bạn trở thành bí mật giữa tôi và bạn. Ở khoảng khắc bạn nhìn thấy sự yếu đuối của tôi và đặt câu hỏi. Khoảng khắc đó tôi đã đau đớn. Bởi vì, trước đó, khi đối diện với tôi bạn đã chỉ thấy chính bạn. Bạn không nhìn thấy sự phân biệt giữa tôi và bạn. Tôi không phải là một tấm gương tòan vẹn của sự biết.

*

*


I am a woman**. Đó là bí mật của tôi.


--

* Vận hành tâm trí trong thể chế xã hội hiện đại ngày nay là một tình huống khép kín.  Sự tiến triển của nó không đi theo quy luật thông thường. Bình thường, sự tiến triển tâm trí của cá nhân hay nhóm người tuân theo định vị địa lý hoặc định vị nhóm. Các sách trong Kinh Thánh thể hiện rõ điều này . Điều này thể hiện trong tình huống " tiên tri" của con người trong kinh thánh. Người mang chứa sự tiên tri, là một gánh nặng vì nó mang vấn đề/giải pháp của một vùng đất, một dân tộc. Tiến triển tâm trí của xã hội cộng sản đi theo nguyên tắc " từ chữ/lời nói là xác thịt". Trong một số thể chế xã hội nhạy cảm, kiểm duyệt về tư tưởng, lời nói, chữ viết là triệt để. Mọi ý tưởng đều là nhại lại trong một trật tự hỗn độn không đi theo quy luật lozic nào. Mọi ý tưởng khác với " " đều bị cấm đoán. Kiểm duyệt tư tưởng là môt chi tiết được kiểm soát gắt gao.


** Đàn bà, trong thế giới hiện đại mang nghĩa khác đàn bà cổ điển. Sự chuyển biến xã hội với các nước kém phát triển đo lường từ "quyền của người đàn bà" được chấp nhận từ văn minh Châu Âu. Trung tâm Châu Âu, định vị bằng văn hóa tới từ Anh ngữ.

Từ "đàn bà" chú giải tại phần chú giải bài thơ " the man- là một đầy đủ". Trong tình huống có đối thoại, định vị đối tượng trong sự phân biệt mình là hết sức quan trọng. Điều này dành cho tình huống " giới tính" cũng là một định vị tâm trí.



---




tôi đang đợi*... okie, now, tình huống hiện đại**.

 21. 8 2012

Tôi tìm đến bạn.

Tôi sẽ tìm thấy sự thiếu thốn của bạn.

Điều mà bạn không biết ở chính bạn.

Sau đó, tôi sẽ bỏ đi.

Bạn sẽ là một chỉnh thể toàn vẹn.

Bạn không thiếu thốn điều gì.

Bạn mất định hướng. Bạn mất niềm tin.

Sẽ là tôi.



Bạn không thể làm gì với chính bạn. bạn bất động. cơ thể không óc não.

Tôi sẽ tìm đến bạn.

Tôi giết chết điều bạn muốn.

Và tôi bỏ đi.

*

Tôi không viết về tình yêu của tôi và bạn. Tôi viết về tình yêu của ngài Jesus. Tôi biết Jesus không lấy vợ. Ông là một đầy đủ, không thiếu thốn điều gì và ông ta yêu tất cả thế giới.

Jesus đã chết từ hơn 2000 năm trước.

là tôi bây giờ.

^^. Tôi vô tính.

Bí mật dành cho điều ở giữa tôi và bạn. Khi bạn tìm đến tôi. Có một tương lai của tôi và bạn được sinh ra.

Có thể, với bạn. Tôi là một người đàn bà. Khi tôi sinh cho bạn một đứa trẻ.


--

* Tôi cho rằng thế giới hiện đại, tình huống tự do tình dục và mất định vị giới tính là một trung tâm. Ví dụ tiêu biểu là diễn đạt của một ca sỹ người Mỹ có tên Lady Gaga. Lady Gaga là người đồng tính và những bài hát, video của cô thể hiện chủ đề này.

** Sự đợi như là một tình huống ngưng đọng giãn cách thời gian của ý thức tỉnh thức. Tình huống đợi này được diễn đạt trong vở kịch nổi tiếng "Waiting Godot" tại Pháp, được sáng tác và biểu diễn vào khoảng năm, 1958, 1960.


---



Jesus. Chữ viết về bạn tạo nên tôi.

18.1.2013.


Chúa trời của tôi.


 Tôi buồn thảm. Nơi mảnh đất dưới chân tôi. Mảnh đất đang trôi trong một khoảng không vô định.

Nơi tôi đứng, như một cái cây- vừa đủ cho cả gia đình tôi bám vứu. 

Theo lời chúa, năm 23 tuổi, tôi bắt đầu hiện tồn chính tôi bằng việc lập gia đình và sinh những đứa con. Cuội nguồn hạnh phúc tôi là những đứa con.  Trung tâm cuộc đời tôi, hiện hữu tôi, chẳng điều gì còn quan trọng với tôi hơn.

Nỗi sợ hãi của tôi dành cho ngài.

Có phải, cơn giận dữ của ngài sau đại chiến thế giới lần thứ hai vẫn chưa nguôi *?.


Nơi mảnh đất tôi đứng.  Châu Âu. Tôi không tìm thấy hình ảnh chính mình**.

Tôi sống trong thành phố. Mảnh đất dưới chân tôi. Chúng đang trôi trong một khoảng không vô định.


Một ngày dài, tôi tới Nơi Đây. Tôi chờ đợi bàn chân tôi mọc rễ nơi mảnh đất này. Tôi cầu nguyện.

Tôi chờ đợi bàn tay tôi mọc rễ nơi mảnh đất này. Tôi cầu nguyện.

Đừng bắt tôi ăn. Chúa trời của tôi. Tôi buồn thảm cho ham muốn tôi nơi ngài. 

Tôi cầu nguyện, tôi chờ đợi, bàn chân  tôi mọc rễ. Tôi cầu nguyện, bàn tay tôi mọc rễ.

Tôi không ăn. Chúa trời của tôi. Tôi buồn thảm cho ham muốn tôi nơi ngài.


Có phải, cơn giận dữ của ngài sau đại chiến thế giới lần thứ hai vẫn chưa nguôi ?.



Trong thành phố,  tôi đã không thể biết tôi cần phải làm gì 



 - là hiện hữu tôi.



Tôi để tang cho cái chết nơi bàn chân tôi. Nó đã không sao mọc rễ.

Tôi để tang cho cái chết nơi bàn tay tôi. Nó đã không sao mọc rễ.

tôi không thể ăn.

Tôi có thể làm gì, khi tôi là kẻ bị mất***.  ?



Những người bạn của tôi. Người đồng tính. Người tìm khoái lạc bởi số lần giao hợp.  Họ không có gia đình. Họ không sinh những đứa con và  họ cười nhạo chúa trời.

Nơi mảnh đất tôi đứng.  Châu Âu. Tôi không tìm thấy hình ảnh chính mình.

Chúa trời của tôi.  Tôi buồn thảm cho ham muốn tôi nơi ngài.


Tôi để tang cho cái chết nơi bàn chân tôi. Nó đã không sao mọc rễ.

Tôi để tang cho cái chết nơi bàn tay tôi. Nó đã không sao mọc rễ.




Jesus. Chúa trời của tôi. Tôi là kẻ hóa giải nỗi đau hiện tồn nơi cha mẹ tôi. Bằng cách nào, chúa trời đã cho họ sinh ra tôi.

Jesus, tôi chờ đợi bạn chỉ cho tôi cái chết của bạn,  ở trong tôi. Khi nào tôi đã tìm thấy là một chính tôi- là một chính tôi. Gia đình tôi, những đứa con tôi sinh ra và cha mẹ của tôi. 

Ở thời điểm tôi tìm thấy chính tôi, nơi chúa trời. Jesus. Tôi đã không thể viết về điều đó.

Tôi đã nói về điều đó. Tôi ở trong giọng nói đến từ chúa trời. Tôi đã từng hiện hữu về điều đó. Tôi ở trong hình ảnh đến từ chúa trời. Jesus.

 Jesus.



Một ngày tôi tới Nơi Đây, lời của bạn là trái tim tôi.  

Hình ảnh của chính tôi, là nơi tôi nhìn thấy bạn.

Jesus.Jesus.Jesus.

nơi bàn chân tôi. Nó đã không sao mọc rễ.

nơi bàn tay tôi. Nó đã không sao mọc rễ.



 Kính lạy đức chúa trời. Người là cha của tôi.


Tôi cần phải nói với người bằng ngôn ngữ nào cho nỗi đau hiện tồn tôi**** ?

Tôi cần phải viết với người bằng ngôn ngữ nào cho nỗi đau hiện tồn tôi ?

Nơi cơ thể tôi, nơi khuôn mặt tôi, hình ảnh nào mà người sẽ trả lời với chính tôi ?.


--

* Trong chiến tranh thế giới lần thứ 2 "bấn loạn, rối loạn tinh thần" trong nhận diện bản thể các giống người là một sự kiện tập thể trên toàn thế giới. Tình huống "chiến tranh, giết người" là một tình huống phổ biến. Năm 1945, sau sự "giết người Do Thái hàng loạt bằng hơi ngạt" Phát Xít Đức là sự kiện " bom nguyên tử" do quân đội Mỹ ném xuống Nhật Bản. 10 nghìn người chết trong vài giây. Sau đó tâm điểm vào năm 1968 là" cuộc cách mạng trong quan niệm về tình dục" tại Mỹ và Châu Âu, giới trẻ phản đối chiến tranh tại Việt nam bằng khẩu hiệu "làm tình thay vì chiến tranh".

** Hình ảnh chính mình/bản ngã là một sự thống hợp nhất thiết để giao tế cá nhân( gặp gỡ, trò chuyện) diễn ra. Văn minh nhân loại ngày nay, nhận diện bản ngã là mang tính toàn cầu, không phụ thuộc vào vùng địa lý. Theo lời của Jesus. " luật pháp là : hãy hết lòng, hết linh hồn, hết ý yêu mến chúa, Đức chúa trời của ngươi... và yêu kẻ lân cận như mình.." ( Ma-thi-ơ: 22.38-39). Nếu không thể yêu kẻ lân cận, không thể coi kẻ đó như là mình thì đây là một tai họa. Vì như vậy là không yêu mến chúa, và Đức Chúa Trời không là của người đó. Sự giết chóc lẫn nhau sẽ tất yếu xảy ra ( Ga-la-ti : 5.14-15)

***Bài thơ này tôi viết, sau khi tới tham gia nhóm tại một nhánh mới của Đạo Tin lành tại một khách sạn Băng kok. Nhóm  này tới từ Thụy Điển. Gia đình cha đạo có 4 người con. Nhóm của họ chú trọng về sự ăn kiêng với hình ảnh cây Thập Giá, là hình ảnh trái tim. Họ muốn học tiếng Thái và tìm hiểu văn hóa Thái Lan. Trong nhóm đạo này, họ thấy tình yêu nơi Chúa Trời vì họ là những kẻ bị hư mất, kẻ bị thua cuộc.

**Ngay sau khi Jesus chết, trong lúc các môn đồ nhóm họp lại, Đức Thánh Linh giáng lâm và họ nói được các thứ ngôn ngữ khác nhau ( Công vụ các sứ đồ: 2.1-4)



---


Jesus. Lời nói về bạn tạo nên tôi.

18.1.2013


Mỗi buổi tối.

Khi nằm.

tôi mọc lên trên mặt đất một mầm cây

 đau đớn.


Mỗi tối, tôi đã không hiểu tại sao.

tôi cần bạn phủ nên mầm cây tôi sự dịu ngọt.

Tôi là một cái cây.

Sinh tồn tôi hoang  dại như loài thú



tôi mua những đôi giầy 

tôi đánh sạch đôi dép tôi đi vào mỗi tối.

Sinh tồn tôi hoang  dại như loài thú

đau đớn.

nảy mầm.


tôi cần bạn phủ nên tôi  sự dịu ngọt .


Tôi sẽ tìm tất cả những thức ăn mà bạn muốn.

Tôi sẽ giết một con hà mã

và nấu ăn cho bạn.

 bạn hãy sinh cho tôi một bầy con tròn trĩnh.


Bạn - người với tôi là một-     đầy đủ,  duy nhất.

--


  hãy chỉ cho tôi con đường mà tôi đang đi.  

--


Sinh tồn tôi hoang dại như loài thú.




Đừng yêu tôi vì vẻ đẹp nơi cơ thể tôi -nơi chúa trời hiện hữu.

tôi không biết ông ta*.

( trong tiếng nói tôi, cha mẹ tôi có thể đặt tên tôi là đức chúa trời**)


...



Jesus. Con đường nào mà tôi sẽ đi.



Jesus, ở nơi mà tôi nghe những âm thanh nói về bạn.




 hình ảnh của tôi là bạn.  Khi bạn nhìn thấy tôi.

Tôi ở trong tiếng nói bạn tìm tới tôi. Ở mỗi nơi tôi đến. 


Jesus


 ở nơi mà tôi nghe những âm thanh nói về bạn. 

là chính tôi.  



Nếu tôi được đặt tên là đức chúa trời

Jesus, bạn ở trong tôi. 

Tương lai của tôi ở trong sự chết của bạn mà tôi nhận biết trong tôi.



Mỗi ngày tôi tỉnh thức-, là bạn.


Những người tìm đến tôi. Lời nói của tôi với họ mọi lúc luôn là sự thành thật duy nhất.




--

*Trong kinh cựu ước, người viết không thể phân định với người nói và người làm vì lời là của Đức Chúa Trời.

** KrishnaKumar trong tiếng Tamil cũng có nghĩa là một vị thần, Chúa trời. Từ nàyn là một cái tên phổ biến người Tamil dùng đặt làm tên một người. Tất tả những người theo đạo Hồi đều có thể đặt tên con trai của họ là Mohamet (tên vị tiên tri được nhận lời của Đức chúa Trời trong đạo Hồi).


--


Quỳnh*.

--

Đừng cười giễu tôi.

Về khoảng trống rỗng mà bạn có.

Không mảnh đất nào cho tôi chỗ đứng.

Không một không gian nào chứa đựng những ý nghĩ tôi, những dòng chữ tôi.

Khi tôi là một người đàn bà, tôi hồn nhiên đến thế, 



Tôi đã bay như loài chim.

Nơi tôi dừng lại ở bất cứ đâu, mảnh đất nơi tôi dừng lại, những chàng trai tới si mê tôi, những người đàn ông tới si mê tôi.


--

Quỳnh.

--

Đừng bất an trước tôi.

Về sự xuẩn ngốc mà bạn có.

Mỗi tháng, những chàng trai đã đổi giới tính vì tôi không đủ tình yêu có thể chạm tới chàng.

Nỗi đau tôi.


ơi , Quỳnh.

Đừng phủ nhận những điều mà bạn bấn loạn tới từ tôi

 khi bạn buộc phải hiểu về tôi.

Mỗi tháng, những cô gái đã đổi giới tính vì tôi không đủ tình yêu có thể bao chứa nàng.



Nỗi đau tôi.



Khi nhìn tôi, bạn đã không thể phân biệt được điều gì ?

hãy ăn đi- này là thân thể tôi. Hãy uống đi- này là máu tôi*.




Đừng hiếu thắng với tôi. Khi tôi không có thể cho bạn được điều gì. Tôi chỉ có thể cho bạn  lịch sử dân tộc của tôi. Một lịch sử đầy những vết đau bạn đã phải học thuộc. Và vì thế, bạn có thể nhìn thấy chính mình.

Khi bạn không thể nói với tôi. Tiếng nói ở bên ngoài vẻ đẹp nơi cơ thể tôi.

Khi bạn không thể hiểu về tôi. Sự hiểu ở bên ngoài vẻ hồn nhiên nơi khuôn mặt tôi.


Quỳnh.

Nỗi đau tôi.


tôi đã bay như loài chim.


Đừng làm như một người đàn ông trước tôi. 

Khi tôi tìm bạn, không phải vì chỉ tôi là một người đàn bà.



--

ơi bạn.

Nỗi đau tôi.

Quỳnh ơi

--




tôi đã bay như loài chim.


Đừng cười giễu tôi.

Về khoảng trống rỗng mà bạn có.




19.1.2013





Quỳnh, tôi không phải là Jesus.

 không phải là gã cộng sản đó.

Quỳnh, tôi không phải là Jesus.

hãy ăn đi- này là thân thể tôi, hãy uống đi- này là máu tôi**

Quỳnh,

Nếu tôi còn có một điều gì để cho bạn, tội lỗi là tôi,

gã cộng sản đó.


--



*.Quỳnh, đó là một cái tên tiếng Việt dùng đặt tên cho một người. 

**. Trích ý trong Kinh Tân Ước, Ma-thi-ơ 26.26-29.



---

Bản sửa năm 2016 và lần cuối ngày 7.6
.2021.

Nguyễn thị thúy Quỳnh.


Bài viết tổng quan, trọng tâm khái quát

Tổng thống Biden giả ??

Hình đính kèm trên là 1 video đài truyền hình nổi tiếng CNBC phỏng vấn tổng thống Biden từ năm 2019 trước kỳ bầu cử. Ông Biden trong vide...